KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 313

Nhưng dường như là cô bé sợ ngựa, chạy đến cách bọn họ chừng ba bốn

trượng liền dừng lại, cặp mắt vẫn không che giấu được nét vui mừng.

“Công chúa điện hạ”, hai cung nhân đang vội vàng chạy theo phía sau.

Đường Hạ nghe thấy cách xưng hô như thế liền lập tức chấn động.

“Tảo Tảo”, Lưu Mạch cũng mừng rỡ, nhảy xuống ngựa rồi ôm chầm lấy

Lưu Sơ. Cậu không nhìn thấy ở phía sau, mặt mày Diễn Na đột nhiên tái
nhợt.

“Tham kiến Hoàng tử trưởng điện hạ!” Hai cung nhân chạy đến sau cung

kính hành lễ.

“Đứng lên đi!” Lưu Mạch phất tay, chỉ nhìn về phía trường đình, nơi

mẫu thân đang chậm rãi bước tới.

Tiết Thực tung mình xuống ngựa, quỳ một chân xuống, lớn tiếng, “Thần

Tiết Thực, tham kiến Trần nương nương, tham kiến Hoàng tử trưởng điện
hạ, tham kiến Công chúa Duyệt Trữ.”

Đám kỵ binh mặc dù không biết thế nào nhưng quân lệnh nghiêm minh,

rầm rập nhảy xuống ngựa đồng thanh bái chào, thanh thế rung trời. Mọi
người trong thương đội cũng kinh hãi quỳ xuống, miệng lí nhí bái chào.
Trần A Kiều khẽ mỉm cười, thản nhiên nói, “Tất cả đứng lên đi!”

“Mẫu thân”, Lưu Mạch bật thốt, rốt cuộc cũng cảm giác rằng mình đã trở

về nhà.

“Mạch Nhi”, A Kiều kéo con trai lại, nhìn ngắm cẩn thận. Nàng tiễn con

đi đã được hơn một năm, trong lòng nhớ nhung khôn xiết. Đôi khi nàng
kinh ngạc nhìn gương mặt của Lưu Triệt nằm bên gối, bần thần ngơ ngác.
Hai cha con bọn họ có những nét giống nhau y hệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.