KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 349

“Kiều Kiều”, Lưu Triệt ở bên cạnh thấy nàng ngơ ngẩn thì khẽ gọi.

Nàng mỉm cười đáp, “Không có gì.” Đang định cáo từ trở về điện thì

bỗng nghe thấy một giọng nói trong trẻo ở phía dưới, “Phụ hoàng, hôm nay
là tất niên, Thanh Nhi đã học một điệu múa đặc biệt để chúc mừng Đại Hán
ta trị yên thiên hạ, chúc phụ hoàng vạn thọ vô cương.”

Nàng đã mấy năm không gặp Lưu Thanh, hôm nay nhìn cô súng sính

thướt tha từ trong đám người bước ra, sau khi trưởng thành thì càng thêm
giống như người con gái kia lúc phô bày tuổi hoa đẹp nhất.

Lưu Triệt khá bất ngờ nhưng vẫn gật đầu, “Nếu như thế thì Chư Ấp hãy

múa đi!”

Năm xưa Vệ Tử Phu nhờ ca múa mà được sủng hạnh. Ba cô gái được

thừa hưởng dáng vẻ của nàng ta nên thân thể cũng mềm mại. Chỉ là Lưu
Thanh ngày xưa được sủng ái vô hạn nên không chịu nỗ lực tập luyện, hôm
nay cố ý muốn làm cho Lưu Triệt mềm lòng nên nhảy múa dập dờn đẹp
mắt. Lưu Triệt bất giác động tâm, quay sang nhìn A Kiều, thấy nàng cúi
đầu, nét mặt lơ đãng. A Kiều không biết nhưng Lưu Triệt vẫn còn nhớ rõ.
Nhiều năm trước, khi Vệ Tử Phu vẫn còn sống, đang giữa độ tuổi hoa đã
nhảy múa một vũ điệu mừng xuân ở phủ Bình Dương hầu, giành được tình
cảm của Lưu Triệt. Sau đó là một cuộc bể dâu, nhưng Vệ Tử Phu cũng đã
chết rồi. Người đã chết thì mọi việc đều chấm dứt. Lưu Triệt không nén nổi
nỗi buồn bã trong lòng. Trần A Kiều trông thấy liền nắm tay gọi khẽ, “Bệ
hạ, A Kiều mệt rồi, xin phép về điện Ngọc Đường nghỉ ngơi trước.”

Các phi tần ở dưới đài thoáng xôn xao. Những năm qua Trần nương

nương độc chiếm hết mọi ân sủng nên họ vốn không còn trông mong gì.
Nhưng nếu Trần nương nương rời khỏi đây thì những người còn lại cần dựa
vào bản lĩnh của mình để khiến cho bệ hạ vui vẻ. Phải biết rằng hôm nay là
ngày khởi đầu của năm mới, chỉ riêng việc có thể giành được ân sủng của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.