KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 407

Quận thủ Tào Minh đứng bên ngoài khoang thuyền nín thở lắng nghe

Lưu Triệt ngâm thơ, tiến vào bái chào: “Thần tham kiến bệ hạ”, sau đó tán
dương, “Hôm nay nghe bệ hạ ngâm Thu phong từ, mới biết tài học của bệ
hạ khiến bậc đại gia từ phú như Tư Mã Tương Như cũng phải hổ thẹn.” Hắn
nói vậy thật sự nịnh nọt quá mức, Lưu Triệt nghe xong không vui, cười nhạt
hỏi, “Trẫm hỏi ngươi, vùng Trì Hạ của ngươi thế nào?”

Tào Minh vội vàng quỳ xuống, cung kính bẩm, “Thần theo ý chỉ của bệ

hạ làm việc, mọi việc của Trì Hạ đều tốt. Chỉ là”, hắn do dự nói, “nếu sông
Phần dâng nước gây họa thì dân chúng sẽ trôi dạt khắp nơi.”

Lũ lụt sông Hoàng Hà vốn là căn bệnh bao đời nay của Đại Hán. Lưu

Triệt nhíu mày, nói: “Ngươi lui xuống trước đi.”

“Tuân mệnh”, Tào Minh khom người lui ra, nghĩ đến hai câu Lưu Triệt

vừa ngâm: “Hoa lan đượm sắc cúc thơm hương, nỗi nhớ giai nhân mãi vấn
vương”
, thì như hiểu ra điều gì đó, bèn vội vàng sai thuộc cấp xuống thuyền
mời mấy thiếu nữ con nhà gia giáo đẹp nhất ở Trì Hạ đến, dặn dò, “Nếu
được bệ hạ ưu ái là vinh hạnh của ta mà cũng là vinh hạnh của các ngươi.”
Mấy thiếu nữ chẳng qua là con gái những nhà bậc trung, có cơ hội được hầu
hạ quân vương đều không nén nổi vui mừng, ai nấy đỏ bừng mặt, thi lễ nói,
“Đa tạ Tào đại nhân.”

Thị vệ bảo vệ bệ hạ hơi lộ vẻ kỳ lạ nhưng không có ý kiến của bề trên

nên cũng không tiện ngăn cản việc này. Tào Minh dẫn mấy thiếu nữ đi tới
trước khoang thuyền, đang định bẩm báo thì chợt nghe một giọng nữ trong
trẻo từ phía sau truyền đến: “Các ngươi là ai?” Một thiếu nữ tôn quý chừng
mười bốn, mười lăm tuổi đi vòng từ khoang sau thuyền ra, cực kỳ xinh đẹp,
làm lu mờ mấy cô gái mà Tào Minh đã lựa chọn kỹ lưỡng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.