KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 408

“Tham kiến Công chúa Duyệt Trữ”, cung nhân bên cạnh nhất loạt hành

lễ.

Tào Minh cũng bái lạy. Trước mặt Công chúa, hắn không dám nói lung

tung, chỉ có thể thành thật: “Thấy bệ hạ đi đường mệt nhọc nên thần đặc
biệt tuyển chọn mấy dân nữ nhanh nhẹn hầu hạ.”

“Miễn đi.” Lưu Sơ lạnh nhạt, “Nô tỳ bên cạnh phụ hoàng rất nhiều,

không cần phải làm phiền dân chúng.”

“Vậy…”, Tào Minh thầm kêu khổ trong lòng, không biết vị công chúa

này không hiểu chuyện hay cố tình ngăn trở. Hắn nghe nói Hoàng đế đi lần
này không mang theo phi tử nào nên lường trước chuyện sẽ thành công. Dù
sao chẳng mấy người đàn ông có thể dễ dàng cự tuyệt thiếu nữ tuyệt sắc,
nào ngờ lại có người ngăn cản. Người này cũng không phải phi tần được
sủng ái nào mà lại là một công chúa. Công chúa có thể được bệ hạ dẫn theo
thì chắc là được sủng ái vô cùng. Nhưng chuyện này cũng không xung đột
lợi ích với công chúa, chẳng lẽ lại có công chúa nào dám mạo hiểm phạm
tới quyền uy của phụ vương?

“Nô tài tham kiến Công chúa Duyệt Trữ.” Dương Đắc Ý mở cửa khoang

thuyền rồi bước ra ngoài, thầm lấy làm buồn cười. Hắn biết Hoàng đế hôm
nay đang nhớ Trần nương nương, quá nửa là không muốn gặp những cô gái
này nên có lòng nhắc nhở Tào Minh: “Bệ hạ viết thư và bảo nô tài chọn
người giỏi cưỡi ngựa đưa tới Lâm Phần để Trần nương nương tự tay mở
xem.”

Lưu Sơ chớp mắt, nói: “Dương công công chờ đã, ta cũng viết một

phong thư, người đưa luôn cho mẫu thân của ta nhé.”

“Nô tài tuân lệnh Công chúa”, Dương Đắc Ý gật đầu nói: “Kính xin

Công chúa mau viết đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.