KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 531

lý công việc nhưng trong lúc ngự y trị liệu vẫn lạnh giọng ra lệnh, “Chỉnh
đốn ba quân, mau sớm đạp bằng Tây Khương.”

“Bệ hạ”, trên trán ngự y toát mồ hôi, khom người bẩm, “Bệ hạ bị cảm

lạnh lúc trước còn chưa khỏi, lúc này lại lửa giận công tâm nên mới đột
nhiên choáng váng.”

“Trẫm không muốn nghe điều này”, Lưu Triết cười lạnh nói, “Ngươi cứ

nói thẳng cho trẫm biết bao lâu mới khỏi?”

“Điều này”, ngự y không khỏi chần chừ, trên thực tế, Lưu Triệt lúc còn

nhỏ đã tập qua cưỡi ngựa bắn cung, đấu kiếm, sau khi trưởng thành lại thích
săn bắn nên cơ thể cường tráng, trước đây rất ít bị bệnh. Nhưng chính vì thế
một khi phát bệnh sẽ rất nặng.

“Cũng phải điều dưỡng một thời gian.” Ngự y nói ngắn gọn.

Lưu Triệt nhướng đôi mày lưỡi mác, đang định nổi giận thì vừa lúc

Dương Đắc Ý khom người ngoài mành bẩm, “Bệ hạ, Trần nương nương
đến.”

Y sững lại, hạ giọng nói với ngự y: “Ngươi lui xuống trước đi.” Ngự y

ngầm thở phào, có cảm giác vừa sống sót dạo qua một vòng trước Quỷ Môn
quan. Lão vừa quay ra thì đúng lúc Trần nương nương đang vén rèm vào
điện.

“Triệt nhi.” A Kiều trông thấy Lưu Triệt mặt xám ngoét nằm trên giường

thì không khỏi nhíu mày lo lắng thốt lên. Nàng đưa tay ra định bắt mạch thì
nghe thấy tiếng Lưu Triệt mỉm cười trấn an, nói: “Không có chuyện gì
đâu.” Y vừa nói xong lại cong người ho sù sụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.