KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 565

là Quan Quân hầu. Hôm nay ngày giỗ của Quan Quân hầu, Nhật Đan tới bái
tế một lần thì có gì là không được?”

“Tất nhiên là được chứ .” Lưu Sơ gật đầu, “Ngươi cứ bái tế đi, ta phải

hồi cung rồi.”

“Công chúa Duyệt Trữ”, Kim Nhật Đan gọi giật lại, “Trời thu trong xanh

mát mẻ, Công chúa đã không dễ xuất cung mà lại định trở về như thế này
sao?”

Lưu Sơ nghe vậy bực mình, xoay người hỏi, “Theo như Kim đại nhân thì

Duyệt Trữ phải như thế nào đây?”

“Này”, Kim Nhật Đan nhoẻn miệng hỏi Oanh Tâm: “Ngươi tên là gì?”

Hắn hỏi khá bất ngờ, Oanh Tâm ngẩn người một lát rồi mới đáp, “Nô tỳ

tên là Oanh Tâm.”

Kim Nhật Đan bỗng giơ tay túm lấy Lưu Sơ, nói: “Ta dẫn công chúa của

ngươi đi chơi. Ngươi cứ chờ ở cửa Tư Mã phía tây, trước lúc mặt trời lặn ta
sẽ đưa cô ấy về.” Hắn mặc Oanh Tâm ngơ ngác, nhất thời không biết phải
thế nào.

Lưu Sơ bất thình lình bị hắn lôi đi, thẹn quá hóa giận, giãy giụa định

tránh ra nhưng từ thuở nhỏ đã không khỏe, làm sao có thể chống lại được
Kim Nhật Đan nên vẫn bị hắn kéo thẳng xuống núi, cả giận quát, “Kim
Nhật Đan, ngươi thật to gan!”

“Lá gan của ta đúng thật là không nhỏ.” Kim Nhật Đan không thèm để ý,

huýt gió một tiếng. Từ trong bóng râm, một con tuấn mã cao lớn uy mãnh,
phong thái hùng dũng phi đến, không phải là loại tuấn mã thuần phục hiền

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.