KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 608

quan điểm thần thánh hoá Phong Thiện để đề phòng y coi đây thành chuyện
tế tự trong nhà, thỉnh thoảng nhớ tới lại tới đây một chuyến.

Đến chân núi Tung Sơn, Lưu Triệt hạ lệnh cho xe ngựa nghi trượng tạm

thời dừng trú mấy ngày, bản thân mình dẫn A Kiều, Lưu Sơ và mấy vị cận
thần đi từ Nam Lộc lên Tung Sơn vừa du ngoạn vừa tế tự. Lúc này mới chỉ
đầu mùa xuân, hoa cỏ trên núi còn chưa mọc, chỉ có mấy cây tùng bách
xanh tốt quanh năm. Ngoài ra ở đây còn có thư viện Tung Dương, trước mặt
là hai khe suối, lưng dựa vào núi cao ngất, phía tây dựa vào Thiếu Thất
Sơn, phía đông có thể thấy Vạn Tuế Sơn, núi lượn vòng quanh, suối chảy
róc rách, phong cảnh u nhã động lòng người.

Lưu Triệt nắm tay A Kiều bước vào thư viện Tung Dương. Y thấy trong

viện có cây bách cao lớn, tán cây xanh ngắt rộng như mái đình, cành lá rậm
rạp, chắc đã sống qua ngàn năm. Y ngẩng đầu nhìn hồi lâu mới nói: “Cây
bách này cao lớn kì vĩ như tướng quân thống lĩnh vạn quân, hay là phong
nó làm Bách tướng quân?”

“Không được”, A Kiều phì cười, nói: “Thế gian này có ngàn vạn cây

bách, cớ sao bệ hạ lại biết cây này đứng đầu? Nếu có những cây bách khác
cao hơn thì chẳng phải là bất công ư? Theo A Kiều thì phong làm Tam
tướng quân là đủ rồi.”

Nàng nhớ lại điển tích Bách tướng quân của Tung Sơn nên nén cười, ánh

mắt lấp lánh. Lưu Triệt vô tình quay đầu lại nhìn thấy, im lặng hồi lâu mới
nói, “Nếu như thế thì làm theo lời của Kiều Kiều đi. Tuy nhiên”, y quay hẳn
lại, mỉm cười nói: “nếu cây bách này muốn trách vì được phong danh hiệu
thấp thì hãy tìm Kiều Kiều nhé.”

Quan viên đi theo tán tụng, “Bệ hạ thánh ân rộng khắp, Hoàng hậu

nương nương rất mực khiêm tốn, nếu cây bách này có biết thì cũng chỉ cảm
kích chứ sao dám sinh lòng hờn giận chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.