KIM ỐC HẬN (TẬP 2) - Trang 689

“A Kiều nhất định, nhất định sẽ rất thương tâm!”

Người đời thường nói Vũ hoàng đế lòng dạ sắt đá, nhưng tại sao trong

những chuyện liên quan đến A Kiều, chỉ cần y thoáng quay đầu nhìn lại thì
đều không thể nén được cảm giác đau đớn. Y hận cái cảm giác bất lực này,
vùng vẫy muốn thoát ra. Thoát ra được thì y lại là bậc đế vương có quyền
uy bao trùm thiên hạ, có thể bảo vệ cho A Kiều, dù A Kiều còn đang mê
man thì y vẫn có thể ôm được nàng. Song giấc mộng như cảnh biển trời
mênh mang không biết đâu là bến bờ.

Cuộc sống luôn khắc nghiệt, gia đình mất đi trụ cột nên một mình Tiêu

Mai không thể lo đủ học phí cho con gái. Nhạn Thanh bất đắc dĩ phải lựa
chọn thi vào trường cảnh sát, chịu đựng sự huấn luyện vất vả để lại vô số
vết sẹo trên tấm thân ngọc ngà.

Vì sao phải khổ thế chứ? Vì sao phải khổ thế chứ? A Kiều của y được

cưng chiều từ tấm bé, đã bao giờ phải chịu những nỗi khổ cực như vậy đâu.
Nhưng nàng vẫn cắn răng không hề kêu than, từng bước gắng sức vượt qua.
Lúc trông thấy Quý Đan Tạp và Liễu Duệ thì y mới hiểu vì sao ngày sau
không ai có thể chia rẽ quan hệ của bốn người này. Chỉ còn thiếu một mình
Tang Hoằng Dương nữa thôi. Đợi đến lúc hắn xuất hiện thì tất cả sẽ trở về
quỹ đạo. Nhưng y lại nổi lên một điều nghi vấn, cái gì mới là quỹ đạo, cái
gì mới là thiên đạo? Nếu Nhạn Thanh đã sống rất tốt ở cái thế giới kia rồi
thì vì sao lại nhất định phải trở về Đại Hán, trở về bên cạnh y. Chỉ là y
không thể chịu đựng được cảnh mất nàng, nếu như đã có lại được rồi thì
không thể để mất đi một lần nữa.

Lúc Tiêu Mai qua đời, Nhạn Thanh khóc rất thương tâm nhưng y không

cách nào an ủi. Cũng may là Quý Đan Tạp vẫn luôn ở bên cạnh nàng.
Khoảng thời gian này sẽ trôi qua rất nhanh. Lần này nàng trở về với y thì y
nhất định sẽ không làm nàng bị tổn thương lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.