KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 116

Tôi chộp lấy mảnh đá mà lật nó lại.

“Sadie! Em có thể làm vỡ nó đấy!”

“Đó là lý do cho sự có mặt của các câu thần chú phục hồi, đúng không?”

Chúng tôi xem xét mặt sau của tảng đá, và tôi phải thừa nhận rằng tôi bị

ấn tượng bởi trí nhớ của Carter. 2 con quái vật mèo-rắn nằm giữa tấm bảng,
2 cổ nó xoắn vào nhau. Ở hai bên, những người đàn ông Ai Cập với dây
thừng đang cố bắt chúng.

“Chúng được gọi là xà báo,” Carter bảo. “Nửa rắn nửa báo.”

“Thật thú vị làm sao,” tôi nói. “Nhưng xà-báo là gì?”

“Không ai biết chính xác. Cha nghĩ rằng chúng là sinh vật của sự hỗn

mang - một tin rất xấu, và chúng có mặt từ thời nảo thời nào. Mảnh đá này
là một trong số những món đồ khảo cổ lâu đời nhất của Ai Cập. Những hình
ảnh này đã được khắc cách đây 5000 năm.”

“Vậy sao những con quái vật già 5000-tuổi lại đang tấn công nhà của

chúng ta?”

“Tối qua, ở Phoenix, gã đàn ông lửa đã ra lệnh cho các tên thuộc hạ của

hắn bắt chúng ta. Hắn ta bảo sẽ phái những con cổ dài trước.”

Tôi cảm thấy miệng mình chát xít, và tôi ước gì đã không chai nốt miếng

kẹo cao su cuối cùng. “Ừm...điều tốt là chúng đang ở dưới đáy sông Đông.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.