KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 197

York. A phải nhỉ, cô ta chỉ đang cầu xin cho lông mày cháy them đây mà.

“Nào, bắt đầu trận đấu tay đôi nào.” Cô ta triệu hồi cây gậy của

mình và vẽ hai vòng tròn trên cát cách nhau khoảng mười mét. Cô ta chỉ tôi
đứng vào một trong hai vòng tròn và Carter đứng vào vòng tròn còn lại.

“Tôi phải đấu tay đôi với anh ấy sao?”

Tôi thấy ý tưởng đó hoàn toàn lố bịch. Năng khiếu duy nhất mà

Carter đã thể hiện là triệu hồi một con dao cắt bơ và mọt con chim ị lên đầu
anh ta thôi. Vâng, phải rồi, anh ấy cũng có thể hiện một chút xíu năng khiếu
trên cây cầu bắt ngang qua vực thẳm với việc làm lệch hướng các con dao
găm, thế nhưng - nhỡ tôi làm tổn thương anh ấy thì sao? Dù Carter có thể
đáng chắn là thế, tôi vẫn không muốn mình vô tình triệu hồi những hình
chạm khắc trong nhà chú Amos để rồi làm anh ấy nổ tung ra thành từng
mảnh đâu.

Có lẽ Carter cũng đang nghĩ như tôi, vì anh ấy bắt đầu đổ mồ hôi.

“Lỡ chúng tôi làm gì sai thì sao?” anh ấy hỏi.

“Tôi sẽ giám sát trận đấu,” Zia hứa. “Chúng ta sẽ bắt đầu từ từ.

Pháp sư đầu tiên hạ gục đối thủ của mình ra khỏi vòng tròn sẽ thắng.”

“Nhưng chúng tôi còn chưa được huấn luyện mà!” tôi phản đối.

“Học hỏi qua thực hành thôi,” Zia nói. “Đây không phải trường

học, Sadie à. Cô không thể học phép thuật bằng cách ngồi tại bàn mà ghi
chép đâu. Cô chỉ có thể học phép thuật bằng cách thực hiện phép thuật.”

“Nhưng…”

“Cứ triệu hồi bất cứ sức mạnh nào mà cô có thể,” Zia nói. “Sử

dụng bất cứ thứ gì cô có. Bắt đầu!”

Tôi nghi ngại nhìn Carter. Sử dụng bất cứ thứ gì tôi có sao? Tôi

mở cái túi da và nhìn vào bên trong. Một miếng sáp á? Chắc chắn là không
rồi. Tôi rút cây đũa phép và cái que ra. Ngay lập tức, cái que phình to ra cho
đến khi trong tay tôi là cây gậy màu trắng dài hai mét.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.