KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 248

“Anh tự nghĩ ra điều đó sao?” tôi hỏi.

Carter nhìn sang hướng khác, và đột nhiên tôi cảm thấy thật không phải.

“Em xin lỗi,” tôi nói. “Chỉ là… chúng ta sẽ phải làm gì đây?”

“Giải cứu Cha. Có điều gì chúng ta có thể làm nữa?” Anh ấy cầm cây

đũa phép của mình lên mà quay quay quanh mấy ngón tay. “Em có nghĩ
Cha thực sự muốn… em biết đấy, mang Mẹ quay trở lại ấy?”

Tôi muốn nói đúng vậy. Hơn bất cứ điều gì, tôi muốn tin rằng điều đó có

thể được thực hiện. Nhưng tôi nhận ra mình đang lắc đầu. Việc đó có gì đó
không đúng.

“Iskandar đã nói với em một vài điều về Mẹ,” tôi nói. “Bà là nhà tiên tri.

Bà có thể nhìn thấy tương lai. Ông ấy nói rằng bà đã khiến ông ấy phải suy
nghĩ lại về một số ý nghĩ cổ lỗ.”

Đây là cơ hội đầu tiên của tôi để kể cho Carter nghe về cuộc nói chuyện

giữa tôi với vị pháp sư già đó, vì thế tôi kể cho anh ấy chi tiết mọi chuyện.

Carter cau mày. “Em nghĩ chuyện đó có liên quan đến lý do Mẹ chết sao

- bà đã nhìn thấy được điều gì đó trong tương lai à?”

“Em không biết.” Tôi cố nhớ lại khoảng thời gian lúc tôi lên sáu, nhưng

trí nhớ của tôi mờ nhạt đến nản lòng. “Khi họ đưa chúng ta đến Anh lần
cuối cùng ấy, hình như cả hai đều có vẻ rất vội - như thể họ đang làm điều
gì đó thật sự quan trọng chăng?”

“Chính xác.”

“Liệu anh có cho rằng việc giải thoát nữ thần Bast là việc thật sự quan

trọng không? Ý em là - em quý cô ấy, dĩ nhiên rồi - nhưng có quan trọng
đến mức đáng để chết không?”

Carter ngần ngừ một lúc. “Chắc là không rồi.”

“Ừm, chính là thế. Em nghĩ cha và mẹ đang mưu tính chuyện gì đó lớn

hơn, chuyện gì đó mà họ không thể hoàn thành. Có lẽ đó là điều mà Cha
theo đuổi ở bảo tàng Anh - hoàn thành nhiệm vụ, cho dù điều đó có là gì đi
nữa. Làm mọi việc trở nên đúng đắn. Và toàn bộ câu chuyện về gia tộc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.