KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 283

hơn bất cứ con sông nào tôi đã từng thấy. Nó gợi cho tôi bồn chồn nghĩ về
một con rắn khổng lồ.

Một cô tiếp viên tiến đến và chỉ vào đĩa thức ăn của tôi. “Xong rồi chứ

em?”

“Chắc thế,” tôi rầu rĩ đáp.

Memphis không biết rằng bấy giờ là mùa đông ở đó. Cây cối vẫn xanh

tươi và bầu trời xanh trong văn vắt.

Lần này chúng tôi kiên quyết không để cho nữ thần Bast “mượn” thêm

bất cứ chiếc xe nào, vì thế cô ấy đồng ý thuê một chiếc miễn là cô ấy có
một chiếc mui trần là được. Tôi không hỏi cô ấy lấy tiền ở đâu ra, rồi chẳng
mấy chốc chúng tôi đã vi vu qua các con đường gần như vắng lặng của
Memphis trên chiếc BMW hạ mui.

Tôi chỉ nhớ được loáng thoáng về thành phố. Chúng tôi đi qua một khu

vực dân cư có lẽ đã được dùng làm cảnh dựng cho bộ phim Cuốn Theo
Chiều Gió - các căn biệt thự màu trắng to lớn nằm trên các bãi cỏ khổng lồ,
in bóng lên đấy là những cây bách, mặc dù mấy ông già Noel trang trí bằng
nhựa trên mái nhà đã phá vỡ mất hiệu ứng của quang cảnh, ở khu nhà kế
bên, chúng tôi suýt bị giết bởi một bà già lái một chiếc Cadillac ra khỏi khu
vực đỗ xe của nhà thờ. Nữ thần Bast bẻ lái và ấn còi, bà già đó chỉ mỉm
cười và vẫy vẫy tay. Lòng mến khách của dân niềm Nam, tôi cho là thế.

Qua thêm vài khối nhà nữa, các căn nhà trở thành những mái lều đổ nát.

Tôi nhìn thấy hai cậu nhóc người Mỹ gốc Phi vận quần jeans và áo sơ-mi
bó sát, đang ngồi phía trước mái hiên ôm đàn guitar hát nghêu ngao. Giọng
hát của họ nghe khá hay, tôi những muốn được dừng xe lại.

Ở góc cua kế tiếp là một nhà hàng được xây bằng gạch không nung với

biển hiệu được vẽ tay ghi rõ GÀ & BÁNH QUẾ. Hai mươi người đang sắp
hàng ở bên ngoài.

“Người Mỹ các anh có khẩu vị lạ nhất trần đời đấy. Đây là hành tinh gì

ấy nhỉ?” tôi hỏi.

Carter lắc đầu. “Vậy thần Thoth sẽ ở đâu đây?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.