KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 285

thao màu tía và trông quen đến lạ.

“Đó… có phải là áo thi đấu của đội Lakers không?” tôi hỏi, ngần ngừ khi

thậm chí chỉ là gọi tên nỗi ám ảnh ngốc nghếch của Carter ra.

Anh ấy gật đầu, và cả hai chúng tôi cười toe toét.

“Khufu!” cả hai chúng tôi hét lên.

Đúng vậy, chúng tôi không biết nhiều lắm về con khỉ đầu chó đó. Chúng

tôi đã ở cùng nó chưa đầy một ngày, và thời gian ở căn biệt thự của chú
Amos dường như cách đây hàng thế kỷ, nhưng dầu vậy tôi vẫn có cảm giác
như bọn tôi vừa mới tìm thấy được người bạn đã lạc mất từ lâu.

Khufu nhảy bổ vào cánh tay tôi mà sủa lên. “Agh! Agh!” Nó nhấc nhấc

tóc tôi lên, tìm kiếm chấy, tôi cho là thế [Không được đưa ra lời bình luận
nào, Carter!], rồi tọt xuống đất, đập đập tay xuống mặt đường để bày tỏ nó
vui mừng đến thế nào.

Nữ thần Bast cười lớn. “Nó nói rằng cô có mùi như mùi của những con

hồng hạc.”

“Cô nói được tiếng khỉ đầu chó sao?” Carter hỏi.

Nữ thần nhún vai. “Nó cũng muốn biết hai người đã ở đâu.”

“Chúng tôi đã ở đâu sao?” tôi nói. “Ừm, đầu tiên, nói với nó rằng tôi đã

trải qua phần lớn thời gian trong ngày trong bộ dạng diều hâu, chứ không
phải là hồng hạc và không kết thúc bằng chữ -o, vì thế tôi không phải là
khẩu phần ăn của nó. Thứ nữa…”

“Đợi đã.” Nữ thần Bast quay về phía Khufu và nói, “Agh!” Rồi cô ấy

nhìn tôi. “Được rồi, nói tiếp đi.”

Tôi chớp chớp mắt. “Okay… ừm, và thứ hai là, nó đã ở đâu vậy?”

Cô ấy dịch những gì tôi nói chỉ với một tiếng gừ duy nhất.

Khufu khịt khịt mũi rồi tóm lấy trái bóng rổ, khiến đám bạn khỉ đầu chó

gầm gừ cào gãi hầm hè đến là cuồng loạn.

“Nó lặn xuống sông rồi bơi trở lại” nữ thần Bast phiên dịch, “nhưng khi

nó quay lại, ngôi nhà đã bị phá hủy và chúng ta đã đi mất. Nó đã đợi
nguyên cả một ngày để chờ Amos trở về, nhưng ông ta đã không quay lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.