KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 29

Sadie nhướn mày. “Và anh đã không làm điều đó ư? Chúa ơi, điều đó

thật giống anh, Carter. Anh thật vô dụng.”

Tôi muốn tự bào chữa, nhưng rồi ngay lúc ấy một đợt chấn động làm

rung chuyển cả sàn nhà.

Giật mình, Sadie tóm chặt lấy cánh tay tôi. “Cha đã bảo chúng ta phải ở

yên. Em cho là anh cũng sẽ làm theo mệnh lệnh đó đúng không?”

Thật ra, mệnh lệnh đó đối với tôi mà nói cũng khá ổn, nhưng Sadie đã

chạy hết tốc lực về phía cuối hành lang, và sau một giây chần chừ, tôi chạy
đuổi theo sau con bé.

Khi đến được lối vào phòng triển lãm Ai Cập, chúng tôi đứng sững lại tại

chỗ. Cha chúng tôi đang đứng phía trước Phiến đa Rosetta, lưng quay về
phía chúng tôi. Một vòng tròn xanh phát sáng trên sàn nhà bao quanh lấy
ông, như thể ai đó đã bật những bóng đèn neon được giấu dưới sàn nhà.

Cha tôi đã cởi áo khoác. Túi đồ nghề được mở ra nằm kế bên chân, để lộ

ra một hộp đồ dài khoảng 60cm, được sơn vẽ các hình Ai Cập.

“Cha đang cầm cái gì thế?” Sadie thì thầm nói với tôi. “Bumerang hả?”

Không còn nghi ngờ gì nữa, khi Cha đưa tay mình lên, ông đang vung

một cái que cong màu trắng. Nó trông giống một cái bumerang. Nhưng thay
vì ném nó đi, ông lại chạm nó vào Phiến đa Rosetta. Sadie nín thở. Cha
đang viết lên phiến đá. Bất cứ nơi nào cái bumerang chạm vào, những dòng
chữ xanh phát sáng xuất hiện phía trên phiến đá granite. Các chữ tượng
hình.

Thật không lý nào. Sao ông có thể viết được những chữ phát sáng bằng

một cái que cơ chứ? Nhưng hình ảnh thật sáng và rõ ràng: một cái sừng trâu
phía trên một cái hộp và một chữ X.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.