KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 350

“Cháu tha thứ cho ông, Iskandar,” tôi nói. “Thật sự đấy. Nhưng Set sắp

tiêu diệt cả Bắc Mỹ với một cái kim tự tháp đỏ khổng lồ. Cháu phải làm gì
với điều đó đây?”

“Điều đó, cháu yêu của ta, ta không thể trả lời cho cháu. Sự lựa chọn của

cháu…” ông ấy ngả đầu ra sau về phía cái hồ, như thể đang lắng nghe tiếng
ai nói. “Thời gian của chúng ta đã hết. Ta phải làm công việc gác cổng của
mình đây, và quyết định liệu có nên cho phép cháu đi vào Hồ Lửa hay
không.”

“Nhưng cháu còn có nhiều câu hỏi nữa!”

“Và ta ước gì chúng ta có thêm nhiều thời gian hơn nữa,” Iskandar nói.

“Cháu có một linh hồn mạnh mẽ, Sadie Kane. Một ngày nào đó, cháu sẽ là
ba giám hộ xuất sắc.”

“Cảm ơn,” tôi lẩm bẩm. “Cháu nôn muốn trở thành gá qué suốt đời đây.”

“Ta chỉ có thể nói cho cháu nghe điều này: sự lựa chọn của cháu sẽ đến.

Đừng để cảm xúc của cháu che mờ đi những gì là đúng đắn nhất, như ta đã
từng như thế.”

“Sự lựa chọn nào chứ? Đúng đắn nhất cho ai mới được?”

“Đó là điểm mấu chốt, chẳng phải sao? Cha cháu - gia đình cháu - các vị

thần - thế giới. Ma’at và Isfet, trật tự và hỗn mang, đang sắp xung đột với
nhau còn bạo liệt hơn bao giờ hết. Cháu và anh trai mình sẽ phải góp phần
cân bằng các thế lực đó, hay hủy diệt mọi thứ. Đó, cũng là, điều mà mẹ
cháu nhìn thấy trước.”

“Khoan khoan, ông vừa nói…”

“Hẹn gặp lại vậy, Sadie. Có lẽ một ngày nào đó, chúng ta sẽ có cơ hội

nói thêm nhiều điều nữa. Nhưng vào lúc này, bỏ qua chuyện đó đi! Nhiệm
vụ của ta là đánh giá sự dũng cảm của cháu - và cháu thì có dư dũng cảm.”

Tôi muốn cãi lại là không, nhưng sự thật thì tôi chẳng thể cất tiếng. Tôi

muốn Iskandar ở lại và nói cho tôi nghe chính xác những gì mẹ tôi đã nhìn
thấy trước về tương lai của tôi. Nhưng linh hồn của ông ấy mờ dần, chỉ còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.