KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 356

Carter sững sờ nhìn quanh. "Sảnh Phán Xét." Anh ấy chăm chú nhìn con

hà mã chó xù và cau mày. "Đó phải là..."

"Ammit - Kẻ Xé Xác" Anubis nói. "Hãy nhìn xuống nó mà run sợ."

Ammit ắt hẳn nghe thấy tên nó trong giấc ngủ. Nó kêu lên ẳng ẳng rồi

quay lưng lại. Hai cái chân sư tử và hà mã của nó giật giật. Tôi tự hỏi liệu
các con quái vật của địa ngục có phải đang mơ về việc đuổi theo những con
thỏ hay không.

"Tôi luôn hình dung nó... lớn hơn cơ," Carter thừa nhận.

Anubis lườm Carter. "Ammit chỉ buộc phải lớn đủ để ăn tim của kẻ xấu.

Tin ta đi, nó thực sự làm tốt công việc của mình. Hay... nó đã làm tốt công
việc của mình."

Phía trên cái cân, Khufu kêu lầm bà lầm bầm. Nó suýt mất thăng bằng

trên cây xà chính giữa, và cái đĩa cân méo mó rơi leng keng xuống sàn nhà.

"Sao cái cân lại bị vỡ vậy?" tôi hỏi.

Anubis cau mày. "Ma'at đang dần yếu đi. Ta đã cố sửa chúng,

nhưng..."Anh ta xòe hai tay mình ra với thái độ thể hiện sự bất lực.

Tôi chỉ về phía dãy mộ ma quái. "Đó là lý do, à, nghĩa địa đang chen vào

sao?"

Carter nhìn tôi với vẻ mặt kỳ lạ. "Nghĩa địa nào?"

"Các ngôi mộtôi nói. "Những cái cây."

"Em đang nói chuyện gì thế?"

"Cậu ta không thể thấy được chúng," Anubis nói. "Nhưng cô, Sadie... cô

thật am tường. Cô nghe thấy gì nào?"

Lúc đầu tôi không hiểu lắm ý anh ta là gì. Tất cả những gì tôi nghe thấy là

tiếng máu rần rật trong tai, và tiếng ùng ục lách tách vọng lại từ Hồ Lửa ở
ngoài xa. (Và Khufu đang gãi gãi và làu bàu, nhưng cái này thì không có gì
mới.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.