KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 373

toàn Bắc Mỹ."

"Và nếu hắn bắt được chúng ta," Sadie nói thêm, "thì hắn sẽ gia tăng sức

mạnh thêm nhiều."

"Sẽ đủ thời gian mà," nữ thần Bast nói. "Phỏng chừng cần hai mươi bốn

giờ để lái xe từ New Orleans đến Phoenix, và chúng ta đã đi được năm giờ.
Nếu chúng ta không có thêm bất cứ ngạc nhiên khó chịu nào nữa..."

"Giống kiểu chúng ta có mọi ngày ấy à?"

"Đúng thế" nữ thần Bast xác nhận. "Giống những điều đó."

Tôi run rẩy hít vào. Hai mươi bốn giờ và rồi chuyện này cũng kết thúc,

hoặc được hoặc mất. Chúng tôi sẽ cứu Cha và ngăn Set lại, hoặc mọi
chuyện sẽ chẳng có ý nghĩa gì nữa cả - không chỉ những gì mà Sadie và tôi
đã làm, mà tất cả những hy sinh của cha mẹ chúng tôi nữa. Đột nhiên tôi
cảm thấy mình lại đang ở dưới lòng đất, ở một trong số những đường hầm ở
Khu Vực 1, với một triệu tấn đá phía trên đầu tôi. Chỉ cần một sự chuyển
động nhẹ trên mặt đất, và mọi thứ sẽ đổ ập xuống.

"Tốt," tôi nói. "Nếu cô cần tôi, tôi sẽ ở bên ngoài, chơi với những vật sắc

bén."

Tôi cầm lấy thanh kiếm và đi thẳng ra phía sau chiếc RV.
Tôi chưa bao giờ nhìn thấy một ngôi nhà di động có mái hiên trước đây.

Biển hiệu ở cánh cửa đằng sau cảnh báo tôi không được sử dụng nó trong
khi xe đang chuyển động, nhưng tôi vẫn sử dụng.

Đây không phải là nơi tốt nhất để rèn luyện kiếm pháp. Nơi này quá nhỏ,

và hai cái ghế đã chiếm phần lớn không gian. Cơn gió lạnh quất quanh tôi,
và mỗi một lần dằn xóc trên đường đều khiến tôi loạng choạng, mất thăng
bằng. Nhưng đây là nơi duy nhất tôi có thể ở một mình. Tôi cần phải đả
thông suy nghĩ.

Tôi luyện tập triệu hồi thanh kiếm của mình từ Cõi Âm và đặt nó trở lại

đó. Chẳng bao lâu nữa thôi tôi có thể làm điều này vào bất cứ lúc nào,
chừng nào tôi giữ được sự tập trung của mình. Rồi tôi luyện tập vài chiêu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.