KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 504

Sadie đưa miếng trứng khác lên. “Em cho rằng sẽ thật ích kỷ khi đòi

hỏi nhiều hơn.”

Tôi chăm chú nhìn con bé, và nhận ra chúng tôi cùng nghĩ đến một

điều. Khi các vị thần nói có một món quà…Ừm, bạn có thể hy vọng nhiều
thứ, nhưng như Sadie đã nói, tôi đoán ban không thể tham lam được.

“Việc đi tuyển người sẽ khó khăn đấy,” tôi thận trọng nói. “Hai đứa

bé chưa đủ lớn.”

Sadie gật đầu. “Không có chú Amos. Không có người lớn trông

chừng. Em nghĩ Khufu không được tính vào.”

Và rồi khi đó các vị thần đã hoàn thiện món quà của mình.

Một giọng nói vang lên từ cửa, “Nghe có vẻ như cả hai đang có một

công việc để ngỏ.”

Tôi quay lại và cảm thấy như một ngàn tấn nỗi buồn rơi xuống khỏi

vai mình. Đang đứng tựa vào cánh cửa trong bộ đồ áo liền quần da báo là
một quý cô tóc đen có đôi mắt vàng và hai con dao cưc lớn.

“Bast!” Sadie gào lên.

Nữ thần mèo mỉm cười vui vẻ với chúng tôi, như thể cô ấy có đủ mọi

kiểu rắc rối mà chúng tôi sẽ gặp trong đầu. “Ai đó cần người đi kèm sao?”

ﻤﻤﻤ

Một vài ngày sau, Sadie đã có một cuộc trò chuyện dài qua điện thoại

với ông bà ngoại Faust ở Luân Đôn. Họ đã không yêu cầu nói chuyện với
tôi, mà tôi đã không nghe điện thoại. Khi Sadie đi xuống Sảnh Lớn, con bé
có cái nhìn xa xăm. Tôi sợ - rất sợ - rằng nó đang nhớ Luân Đôn.

“Sao hả?” tôi miễn cưỡng hỏi.

“Em đã bảo với họ rằng cả hai đều ổn,” nó nói. “Họ bảo với em rằng

cảnh sát đã ngừng làm phiền họ về vụ nổ ở Bảo Tàng Anh. Hình như phiến
đá Rosetta hó ra chẳng bị hư hại gì cả.

“Như có phép vậy,” tôi nói.

Sadie cười tự mãn. “Cảnh sát kết luận rằng đó có thể là một vụ nổ rò

rỉ khí ga, hay một kiểu tai nạn nào đó. Cha không gặp trở ngại gì nữa cả,
cũng như hai chúng ta. Em có thể về nhà ở Luân Đôn, họ nói. Học kỳ mùa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.