KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 53

còn một lựa chọn an toàn duy nhất. Bà biết điều đó. Chúng sẽ đến ngôi biệt
thự ở Brooklyn. Tôi có thể bảo vệ chúng ở đó.”

“Ông có một biệt thự,” Carter nói. “Ở Brooklyn.”

Amos mỉm cười vui vẻ với anh ấy. “Biệt thự của dòng họ ấy mà. Cậu sẽ

được an toàn khi ở đó.”

“Nhưng Cha chúng tôi...”

“Hiện đã nằm ngoài khả năng giúp đỡ của cậu,” Amos buồn bã nói. “Ta

xin lỗi, Carter. Ta sẽ giải thích sau, nhưng Julius muốn cậu được an toàn. Vì
điều đó, chúng ta phải nhanh chóng ra đi. Ta e ta là tất cả những gì cậu có.”

Nghe khá là tàn nhẫn nhỉ, tôi nghĩ bụng. Carter liếc nhìn ông bà ngoại.

Rồi anh ấy ủ rũ gật đầu. Anh ấy biết rằng ông bà ngoại không muốn có anh
ấy ở bên. Anh ấy thường gọi cho họ nhớ về cha chúng tôi. Và vâng, quả là
một lý do ngu ngốc để không nhận nuôi cháu trai của mình, nhưng đúng là
vậy đấy.

“Ừm, Carter có thể làm những gì anh ấy muốn,” tôi nói. “Nhưng

cháusống ở đây. Và cháu sẽ không đi khỏi cùng với một người lạ, đúng
không?”

Tôi nhìn bà ngoại nhằm tìm kiếm đồng minh, nhưng bà đang nhìn chằm

chằm vào những cái khăn lót bằng ren trên bàn như thể chúng đột nhiên trở
nên khá là thú vị ấy.

“Ông ơi, nhất định...”

Nhưng ông cũng không nhìn tôi. Ông quay sang Amos. “Cậu có thể đưa

chúng ra khỏi nước sao?”

“Khoan đã!” tôi phản đối.

Amos đứng dậy và phủi vụn bánh khỏi áo jacket. Ông ta bước về phía

cửa dẫn ra sân sau và chăm chú nhìn vào con sông. “Cảnh sát sẽ sớm quay
trở lại. Hãy nói cho họ bất cứ điều gì mà ông bà thích. Họ sẽ không thể tìm
ra chúng tôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.