KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 74

bao phủ bởi lớp lông vũ màu xanh hồng. Kênh ESPN đang được mở trên
tivi, và Khufu đang xem phần điểm tin từ những trận đấu đêm trước.

“Này,” tôi nói, mặc dầu tôi cảm thấy hơi kỳ quái khi nói chuyện với nó.

“Lakers thắng hả?”

Khufu nhìn tôi và vỗ vào quả bóng rổ như thể nó muốn chơi một trận.

“Agh, agh.”

Nó có một cái lông hồng treo lơ lửng dưới cằm, và cảnh đó làm cho dạ

dày dợn lên.

“Ừm, được rồi,” tôi nói. “Chúng ta sẽ chơi sau, nhé?”

Tôi có thể nhìn thấy Sadie và chú Amos ở ngoài mái hiên, đang ăn sáng

cạnh bể bơi. Có lẽ ngoài đấy đang lạnh cóng, nhưng hố lửa đang cháy bập
bùng, và cả chú Amos lẫn Sadie đều không trông có vẻ gì là lạnh. Tôi đi ra
phía họ, rồi ngần ngừ phía trước tượng thần Thoth. Trong ánh sáng ban
ngày, vị thần đầu chim trông không đáng sợ lắm. Thế nhưng, tôi có thể thề
rằng đôi mắt bé tròn lấp lánh đó đang nhìn tôi với vẻ mong chờ.

Gã đàn ông lửa đã nói những gì vào tối qua nhỉ? Điều gì đó về việc bắt

chúng tôi trước khi chúng tôi học được các sức mạnh của mình. Nghe thì
thật nực cười, nhưng trong một khoảnh khắc tôi cảm nhận được một sức
mạnh cuộn dâng - như vào đêm hôm trước chỉ bằng cách nâng tay lên. Tôi
có cảm giác như mình có thể nâng được bất cứ thứ gì, thậm chí là cả bức
tượng cao 9m này nếu muốn. Trong trạng thái như bị thôi miên, tôi bước về
phía trước.

Con Muffin sốt ruột kêu meo meo và húc đầu vào chân tôi. Cảm giác đó

biến mất.

“Mày nói đúng,” tôi nói với con mèo. “Ý tưởng ngốc nghếch.”

Ngoài ra, giờ tôi có thể ngửi thấy mùi điểm tâm - bánh mì nướng nhúng

trứng, thịt lợn muối xông khói, sô-cô-la nóng - và tôi không thể trách
Muffin về việc vội vã được. Tôi đi theo nó ra bên ngoài mái hiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.