KIM TỰ THÁP ĐỎ - Trang 83

“Chú ấy sẽ giúp chúng ta, Carter à.”

Tôi chưa thật sự sẵn sàng tin vào người đàn ông này, thậm chí nếu ông

có là chủ của chúng tôi đi nữa, nhưng tôi quyết định rằng mình chẳng có
nhiều sự lựa chọn.

“Được rồi,” tôi nói. “Gã đàn ông lửa đó đã nói điều gì đó như là ‘Người

đã thả ra tất cả 5 người.” Ý hắn ta là gì?”

Chú Amos nhấp một ngụm cafe. Cái nhìn xa xăm trên gương mặt chú

gợi cho tôi nhớ về Cha. “Chú không muốn làm bọn cháu sợ.”

“Quá muộn rồi ạ.”

“Các vị thần Ai Cập rất nguy hiểm. Trong khoảng 2000 năm qua, các

pháp sư bọn chú đã dành rất nhiều thời gian để trói hoặc trục xuất họ bất cứ
khi nào họ xuất hiện. Sự thật thì, luật lệ quan trọng nhất của bọn chú, được
Pháp sư trưởng Iskandar ở thời La Mã đề ra, là cấm giải thoát các vị thần
hay sử dụng sức mạnh của họ. Trước đây cha cháu từng vi phạm điều luật
đó 1 lần.”

Khuôn mặt Sadie trở nên xanh mét. “Điều đó có liên quan gì đến cái chết

của Mẹ cháu không? Tháp Cleopatra’s Needle ở London ấy?”

“Liên quan tuyệt đối đấy Sadie. Cha mẹ cháu... ừm, họ nghĩ mình đang

làm điều tốt. Họ đã chấp nhận rủi ro rất lớn, và việc đó đã lấy đi mạng sống
của mẹ cháu. Cha cháu nhận lấy lỗi lầm đó. Ông ấy đã bị lưu đày, ta cho
rằng cháu có thể nói thế. Bị trục xuất. Ông ấy bị buộc phải di chuyển liên
tục vì Ngôi Nhà giám sát các hoạt động của ông. Họ sợ ông sẽ tiếp tục các...
nghiên cứu của mình. Mà ông ấy đã làm thế thật.”

Tôi nghĩ về những lúc Cha luôn nhìn qua vai mình khi ông chép lại một

vài câu khắc cổ xưa, hoặc đánh thức tôi dậy vào lúc 3 hoặc 4 giờ sáng gì đó
và khăng khăng rằng giờ là lúc thay đổi khách sạn, hoặc cảnh báo tôi không
được nhìn vào túi đồ nghề của ông hay chép các bức tranh cụ thể từ các bức
tường đền thờ cổ - như thể mạng sống của chúng tôi phụ thuộc vào điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.