KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 154

Tôi phải mất một phút để nghe ngóng và lấy lại nhịp thở nhưng vẫn

không nghe thấy gì hết. Khẩu súng vẫn chĩa về phía trước ngay tầm ngực,
tôi bắt đầu quan sát xung quanh. Bàn tay trái quờ quạng trong không và
không chạm một vật gì cho tới khi sờ được tay vào bức tường và những
mảnh giấy dán tường bong ra kêu loạt soạt trong mấy ngón tay tôi. Một
gian phòng hoàn toàn trống trơn. Tôi sờ soạng dọc theo bức tường để tìm
cửa ra vào. Cuối cùng tôi cũng thấy sau khi đi lò dò năm hay sáu bước. Tôi
cầm lấy tay nắm và quay từ từ, cửa dễ dàng mở ra. Trong khi tôi đứng ở
ngưỡng cửa cố phân biệt trong bóng tối một cái gì đó thì nghe tiếng xe hơi
từ phía trên phố xuống. Nó chạy từ từ khi gần tới và dừng lại trước ngôi
nhà..

Tôi bò xuống, núp bên cạnh cửa sổ. Tôi chỉ nhìn thấy bóng dáng chiếc xe

còn trời tối quá không phân biệt được cái gì nữa. Tôi nhìn thấy một bóng
mờ mờ bước ra khỏi xe - chắc là chiếc taxi – và tiếng cửa sập mạnh. Cái
bóng đó nhanh nhẹn bước đi trên lối tráng xi măng. Một lát sau, tôi nghe
thấy tiếng chìa khóa xoay trong ổ và cửa mở nhẹ nhàng. Tôi dán người vào
tường và nghe thấy tiếng cửa đóng. Người khách đó đi vài bước trên lối
vào. Một chùm ánh sáng xuyên qua khe cửa ngay cạnh tôi và tay nắm từ từ
xoay. Cửa mở và ngay cùng lúc đó tôi ngửi thấy mùi tử đinh hương.

Tôi không ngạc nhiên lắm. Tôi đã đoán trước cô nàng Sheridan ngay từ

khi cô đi trên lối tráng xi măng. Tôi nép sát vào tường một chút nữa, nhét
khẩu súng vào túi, chờ cô bước vào phòng.

một luồng ánh sáng đèn bấm lia trên các bức tường đã tróc vôi. Một con

nhện khổng lồ cuống quýt chạy khỏi luồng sáng và rơi đánh bịch xuống
sàn.

Tôi nghe thấy Audrey lấy lại nhịp thở. Tôi cười thầm trong bụng: tôi

đang chuẩn bị cho cô một cú còn hơn thế nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.