KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 18

- Các người đều mất tinh thần hết rồi. Các người không thấy là đã làm

mất thì giờ ư? Tôi có thể tìm ra cô gái nếu các người chịu giúp tôi. Mất tích
cả bốn tuần rồi mà chẳng ai làm gì hết. Nếu tin được ở họ thì các người đã
không khó khăn thế này. Riêng tôi, tôi cóc cần. Không tìm được con gái các
người, tôi cũng sẽ tìm được hai cô kia. Đến lúc đó thì chỉ còn có một... Hãy
suy nghĩ kỹ đi. Tôi ở khách sạn Eastern. Nếu muốn tôi giúp thì chỉ việc tới
đó tìm tôi.

Tôi không đứng lại để xem kết quả hùng biện của mình. Tôi chỉ lặng lẽ

khép cánh cửa lại rồi bước đi.

Toàn soạn tờ Nhật báo Crainville đặt ở lầu 4 của một ngôi nhà đổ nát.

Cầu thang máy chật hẹp và tối tăm, dơ bẩn đến lợm giọng, bốc ra mùi mồ
hôi và mùi thuốc lá lưu cữu. Nhưng thang máy không hoạt động nên tôi
phải len bộ lên 4 tầng lầu. Phải vòng vèo qua nhiều hành lang tôi mới đến
trước một cánh cửa kính đục có in chứ đen nứt nẻ: Nhật báo Crainville.

Tôi xoay tay nắm, bước vào một gian phòng hẹp. Một phụ nữ ngồi phía

cửa sổ quay mặt lại nhìn dửng dưng. Bà ta cao lớn, gầy gò, dáng vẻ khó
chịu của loại người phục vụ trung thành.

- Thưa, ông chủ báo có ở đây không ạ? Tôi giở nón hỏi và cố sức lấy

lòng bà ta nhưng không thành công lắm.

- Gì đấy? Bà ta hỏi với một giọng cho thấy là người chủ báo không

thường tiếp khách.

- Tôi tên là Spencer và tôi không phải đến để bán cho ông ta máy hút bụi

cũng như để làm mất thì giờ của ông ta đâu.

Bà mở một cánh cửa khó thấy ở sâu phía trong phòng rồi nhẹ nhàng khép

lại sau lưng. Tôi đứng dựa lưng vào tường, bật lửa hút thuốc. Tòa soạn báo
như thế này thì thật là thảm hại. Tờ báo thật xứng với cái xó xỉnh này.
Người đàn bà đã quay trở lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.