KINH CẦU HỒN CHO AI - Trang 40

Nhân viên khách sạn lí nhí một lời chào, nhìn cả hai chúng tôi, vẻ không

tán đồng.

- Có hai người khách chờ ông ngoài hiên.

- Cám ơn, - rồi tôi quay sang Marian đang có vẻ lo ngại - Cô đi nghỉ thôi.

Buổi tối hôm nay thật là vui.

- Ông tử tế quá. Tôi cũng thật vui.

Marian ngập ngừng một lúc rồi bước về phía cầu thang. Tôi chúc cô ngủ

ngon và quay sang gã nhân viên.

- Hai người đó là ai vậy?

Hắn trả lời một cách lửng lơ:

- Một người là ông Mac Arthur, còn người kia là ai thì tôi không biết.

Mac Arthur! Hiểu rôi. Ông ta đã suy nghĩ về điều tôi nói và lén trốn mụ

vợ già đến đây chắc đẻ nói chuyện gì rồi.

- Tốt, để tôi gặp họ.

Tôi đi về phía hàng hiên. Mac Arthur ngước mắt nhìn tôi rồi cúi xuống

nhìn chân, vẻ lúng túng, rụt rè:

- Thưa ông Spencer, tôi xin lỗi...

Tôi lấy chân khoèo một chiếc xích đu khác:

- Thôi đừng nói chuyện đó nữa. Tôi sẵn sàng nghe ông.

Người thứ hai đứng dậy, mặt lộ ra chỗ sáng đèn. Hắn ta còn trẻ, người

thon thả, hơi thấp hơn tôi một chút. Áo quần cắt thật khéo.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.