KINH CẦU NGUYỆN CHO MỘT ĐỨA TRẺ KHÔNG RA ĐỜI - Trang 5

Đó là các tác phẩm: Sự thất bại (1988), Lá cờ Anh (1991), Nhật ký khổ

sai (1992) Kẻ khác (1997), Tính sổ (2003)…

Tiểu thuyết Kinh cầu nguyện Kaddis dành cho đứa trẻ không ra đời,

viết năm 1990, thường được coi là câu trả lời tiếp nối của Không số phận.
Giới phê bình và độc giả trong nước, đánh giá tác phẩm này là một trong
những kiệt tác văn học Hungary- kể cả về nội dung lẫn hình thức thể hiện-
trong thập kỷ đầu tiên, khi Hungary trở lại thành một xã hội dân chủ.

Ngay với tên cuốn sách, tác giả đã lưu ý bạn đọc đến một loại kinh cầu

nguyện, thường sử dụng trong các buổi tang lễ, phúng những người đã mất:
đó là kinh Kaddis trong tôn giáo Do thái. Cuốn tiểu thuyết được viết như
một lời cầu nguyện, các ý tưởng nối tiếp nhau, dàn trải theo một nhịp điệu
nhịp nhàng, Kertész Imre đã sử dụng lối viết độc đáo của văn học truyền
thống Do thái khi xây dựng tác phẩm này.

Nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết là một người đàn ông Do thái, lấy

một người vợ Do thái, nhưng ngay từ điểm xuất phát vào đời, người đàn
ông này đã quyết định sẽ không có con. Trong một đêm giông tố của cuộc
đời, nhân vật chính kể lại tại sao mình lại nhất quyết nói: "Không!” với
người vợ (cũ) khi nàng muốn có con, muốn xây dựng tổ ấm với mình. Ông
từ chối cơ hội sinh ra những đứa trẻ, từ chối cơ hội, để cuộc sống của mình
tiếp nối với những thế hệ con, cháu. Ông chuẩn bị một cái chết từ từ cho
mình, và quay lưng lại với cuộc sống. Cuộc đời của nhân vật, là một chuỗi
phủ nhận những gì đang tồn tại với mình, và quanh mình. Nguyên nhân của
sự phi lý này, chính là toàn bộ quá khứ, đã gây ra những vết thương, giết
chết tâm hồn con người, mà Kertész Imre đã phân tích cực kỳ sâu sắc, trong
những triết lý thiên tài, về những vết thương còn "mạnh hơn cả tri thức…”

Đấy là hậu quả của một quá khứ tổng hợp, của một con người được nuôi

dạy trong nền giáo dục thiên chúa giáo cực kỳ nghiêm khắc, của tuổi thơ bị
mất, vì sự hà khắc của người cha, của những kinh nghiệm sống sót từng
trải, thu thập từ trại tập trung của phát xít Đức. Đấy là toàn bộ sự hiện hữu
bi kịch của một người Do thái, trong lịch sử bi thương của dân tộc Do thái.

Tiểu thuyết kết thúc bằng kết quả lạc quan bất ngờ: người vợ ly hôn,

nàng kết hôn với người khác, và sinh ra những đứa con. Cuộc sống, dù cay
đắng bao nhiêu, vẫn tiếp tục đơm hoa kết quả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.