KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 390

Triệu Họa Tứ cười.

- Ta thường chỉ ăn người, rất ít khi chơi đùa người khác. Nhưng lần

này ngoại lệ, cả nam lẫn nữ ta đều muốn chơi đùa. Bởi vì ta đã bị thương,
người bị thương phải tẩm bổ, hơn nữa còn phải phát tiết, ta muốn phát tiết
hết ngọn lửa trong lòng ta.

Khi hắn nói những lời này, rất bình tĩnh, rất ung dung.

Chim bị nướng thì không thể bay, chó bị thịt thì không thể cắn.

Hắn cảm thấy muốn giết chết hai kẻ nam nữ không phân, cao thấp

không rõ này là chuyện dễ như trở bàn tay.

Nhưng trở bàn tay thật sự rất dễ sao?

Ngươi cứ bảo một người bị cụt tay trở bàn tay xem thử!

Triệu Họa Tứ đương nhiên không bị cụt tay, nhưng đôi chân của hắn

vẫn còn chôn trong đất.

Hắn không ngờ được, Trương Thán và Vô Mộng Nữ, hai "người" này

vốn quấn vào với nhau, gần như không thể nhúc nhích, lúc này lại đồng
loạt lao về phía hắn, động tác nhất trí, hơn nữa còn rất nhanh.

Khi hắn còn chưa kịp "nhấc chân" ra, Trương Thán đã ôm lấy hắn.

Trước khi có thể ôm lấy hai cánh tay của đối phương, Trương Thán đã bị
trúng ít nhất ba quyền, sáu chỉ, mười bốn chưởng. Nhưng may mắn đó
không phải là chân, không phải chân của Triệu Họa Tứ. Trương Thán lại
ngậm lấy bút của đối phương, hơn nữa còn dùng hàm răng trắng hếu cắn
đứt cán bút to bằng hai ngón tay. Cán bút vốn rất dễ gãy, huống hồ Trương
Thán còn biết "Bát Đại Giang Hồ thuật", từng gặp gỡ Tôn Tam Thúc Công
tinh thông "Mạc Giải thần công" và "Tróc Hà đại pháp" của gia tộc ẩm thực
đông bắc Đại Khẩu Tôn gia, cũng học được "Nhất Giảo Đoạn Kim thuật".

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.