KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 391

Vô Mộng Nữ cũng tiến lên, tay trái cầm một mũi Mai Hoa châm đâm vào
cổ họng của đối phương, tay phải cầm một cây trâm ngọc cắm vào huyệt
Bách hội trên đỉnh đầu đối phương.

Hai chân Triệu Họa Tứ rút lên, lẩm bẩm một tiếng.

Hắn có lẽ là muốn nói chuyện, những lời mà hắn muốn nói có lẽ rất

nhiều.

Bởi vì hắn không cam tâm. Hắn vẫn còn rất nhiều tranh chưa hoàn

thành. Hắn vẫn còn rất nhiều bạc chôn dưới đất chờ hắn hưởng thụ. Cước
pháp vô địch của hắn còn phải dùng để đối phó với "thiên hạ sáu đại danh
thoái", trong đó bao gồm Truy Mệnh.

Nhưng nếu hắn chết đi như vậy, chẳng phải là…

Bại cục đến từ sơ suất của hắn.

Bại thì còn được, chết là xong hết.

Hắn hét lớn một tiếng, hai chân xé gió đá ra.

Vô Mộng Nữ và Trương Thán đều trúng cước. Một người bay vào

trong điện, lưng đụng vào trên cột, còn một người bay vào trong lòng một
pho tượng Thác Bạt La Hán.

La Hán vỡ vụn, chũm chọe bằng đồng rơi xuống, vẽ nên một vệt máu

trên lúm đồng tiền của Vô Mộng Nữ.

Người đụng vỡ La Hán chính là Vô Mộng Nữ, nàng kêu lên một tiếng,

phun ra một ngụm máu, vết sẹo trên mặt càng trắng hơn, hiển nhiên đã bị
thương không nhẹ.

Lưng của Trương Thán lại đụng vào trên cột, tiếng vang lớn kia giống

như một ngọn núi nổ tung từ bên trong.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.