KINH DIỄM NHẤT THƯƠNG - Trang 739

Vương Tiểu Thạch vừa nhìn thấy y liền có vẻ kinh ngạc, không phải

bởi vì Phương Ứng Khán, mà là vì hắn ngửi thấy một "mùi lạ" khác, đó là
một loại "mùi vị lão nhân" đặc biệt.

Mùi vị này sao lại xuất hiện trên người một thiếu niên hào hiệp như

Phương Ứng Khán?

Phương Ứng Khán vẫy tay bảo hắn lên xe.

Vương Tiểu Thạch mỉm cười lắc đầu.

- Công tử vào kinh đúng không?

Phương Ứng Khán dò hỏi.

- Đúng.

Vương Tiểu Thạch thành thật đáp.

- Lên xe đi, ta chở công tử một đoạn.

- Cám ơn, nhưng ta thích tự mình đi bộ.

Phương Ứng Khán nói:

- Thực ra, ta còn có chuyện muốn thỉnh giáo công tử.

Vương Tiểu Thạch nói:

- Không dám, ta đi lại một mình quen rồi, có việc gì chỉ giáo, công tử

có thể nói ở đây.

Phương Ứng Khán nói:

- Công tử quá khách sáo rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.