KINH NGHIỆM TANTRA - Trang 152

144

tỉnh táo. Bạn có thể đã lơ mơ và ngủ, nhưng bây giờ có
chuyện cười, bạn trở nên tỉnh táo. Xương sống bạn thẳng ra,
bạn nghe chăm chú, bạn trở nên nhận biết hơn. Và thế rồi câu
chuyện đi theo cách nó tạo ra ngày càng nhiều căng thẳng
trong bạn. Bạn muốn biết cái kết thúc. Chuyện cười diễn ra
trên một bình diện và dường như chẳng có gì nhiều như
chuyện cười trong nó, và thế rồi có lối rẽ bất ngờ... Lối rẽ bất
ngờ đó xả dòng suối của bạn ra. Bạn trở nên căng thẳng và
căng thẳng bởi vì bạn đang chờ đợi và chờ đợi và chờ đợi...
và bạn thấy rằng dường như chẳng có gì nhiều trong nó. Và
thế rồi bỗng nhiên nó có đó! Và nó lại có đó một cách bất
ngờ thế, hoàn toàn bất ngờ, đến mức bạn quên mất cái
nghiêm chỉnh của mình, đến mức bạn quên mất mình là ai,
đến mức bạn lại trở thành đứa trẻ lần nữa trong cái bất ngờ
đó - và bạn cười. Và tiếng cười bị kìm nén của bạn được xả
ra.

Chuyện cười đơn giản chỉ ra rằng xã hội đã quên mất

cách cười. Trong một thế giới tốt hơn, nơi mọi người sẽ cười
nhiều hơn, chúng ta sẽ bỏ lỡ một điều: chuyện cười. Sẽ
không có nhu cầu; mọi người sẽ cười và mọi người sẽ hạnh
phúc. Tại sao? Từng khoảnh khắc sẽ là khoảnh khắc của
tiếng cười. Và nếu bạn có thể thấy cuộc sống, nó tất cả đều là
chuyện cười cả! Nhưng bạn không được phép thấy. Miếng
vải che mắt đã được đặt lên mắt bạn; bạn chỉ được phép thấy
nhiều vậy thôi. Bạn không được phép thấy cái buồn cười của
nó. Nó buồn cười!

Trẻ con có thể thấy điều đó dễ dàng hơn nhiều, đó là lí

do tại sao trẻ con cười dễ dàng hơn và to hơn. Và chúng tạo
ra bối rối cho bố mẹ, bởi vì chúng có thể thấy toàn bộ cái vô
nghĩa của nó. Và miếng vải che còn chưa được gắn vào. Bố
cứ nói với con, "Hãy chân thật, bao giờ cũng chân thật!" Và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.