KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 156

Hỏng bét! Sự ăn ý giữa cô và Củng Ngọc Quán quá kém, bây giờ chỉ có thể
dựa vào Tôn Nhiên. Cô hạ thấp giọng, “Có cảnh sát.”
Ánh mắt Tôn Nhiên lóe lên vẻ khác lạ, một giây sau anh bình tĩnh lại, đột
nhiên cởi áo khoác.
Trong nháy mắt cô đã hiểu rõ anh muốn làm gì nên đưa tay ra.
Tôn Nhiên mặc áo khoác cho Kinh Mịch Ngọc, lại trùm mũ lên đầu, ôm
chầm bờ vai cô rồi đi thẳng về phía trước.
Những động tác liên tiếp của hai người cực kì tự nhiên.
Củng Ngọc Quán nhìn một nam một nữ đang đi tới, chợt nhớ tới hôm nay
chú mình hẹn một người cảnh sát ra để ôn chuyện, sau đó về cùng nhau.
Củng Ngọc Quán cởi nón ra, bước chân chuyển hướng về phía trung tâm.
Chú Củng cười cười, chỉ cho Ba Trí Dũng thấy, “Thằng nhóc kia là cháu
tôi, thường hay bọc người nó y như cái bánh chưng.”
Ánh mắt Ba Trí Dũng nhìn qua hướng Củng Ngọc Quán.
Lúc này, Tôn Nhiên và Kinh Mịch Ngọc đã bước đến phòng vệ sinh gần
hành lang.
Anh vỗ vỗ đầu cô, “Cô thật sự đã làm chuyện xấu rồi hả?”
Kinh Mịch Ngọc ngẩng đầu, vì bị mũ trùm che khuất mặt nên cô không
nhìn thấy được khuôn mặt của Tôn Nhiên, chỉ thấy mỗi cổ anh, “Không có.
Nhưng người đó là cảnh sát Ba, nếu tránh được thì cứ tránh thôi.” Cô hơi
bất đắc dĩ, “Hồi lúc gặp ông ta ở Vu Âm tôi thấy hơi sợ.”
“Không sao đâu Củng Ngọc Quán đã dời sự chú ý của ông ta đi chỗ khác
rồi.”
“May là có anh. Tên nhóc Củng Ngọc Quán kia đúng là chẳng ăn ý với tôi
gì hết.”
“Chẳng lẽ…” Bỗng nhiên Tôn Nhiên dừng bước, “Đây mới chính là
nguyên nhân cậu ta gặp may à?”
Cô lười phải uốn nắn lại cái tư tưởng đó, cởi mũ trùm ra rồi nói, “Đi thôi.”
****
Yến Ngọc vẫn chưa trở lại Bắc Tú nhưng anh vẫn cập nhật vòng bạn bè
hằng ngày.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.