KINH SƠN CHI NGỌC - Trang 337

Kinh Mịch Ngọc từng nghe Tần Tu Ngọc nói Tôn Nhiên vênh váo, hung
hăng, tuổi còn nhỏ đã thành danh. Nhưng mấy năm trước xảy ra một số
chuyện nên anh mới không thiết tha gì danh lợi nữa. Còn sự tình cụ thể là
thế nào thì Tần Tu Ngọc chỉ nói hai từ, “Đừng hỏi.”
Thật ra cách sống chung của cả hai người họ là như vậy. Không hỏi quá
khứ, cũng không hỏi tương lai, nhưng lại rất quan tâm lẫn nhau. Là người
mà có được một người bạn tốt như vậy, cuộc đời mới được xem là đáng
giá.
****
Ba người họ đi ăn trưa cùng nhau.
Yến Ngọc là người trả tiền, vì sau lần thanh toán hóa đơn hôm trước thì
Kinh Mịch Ngọc vẫn chưa “hồi máu” kịp.
Sau khi Tôn Nhiên ăn xong thì về trước để tập luyện.
Từ cửa sổ phòng bao nhìn ra ngoài có một cái hồ nhân tạo, mặt sóng lăn
tăn.
Kinh Mịch Ngọc nhấm nháp vài miếng trái cây sau bữa ăn, “Đêm nay Tôn
Nhiên nhất định sẽ thắng sao?”
“Phải xem thực lực của đối thủ đã. Nếu em muốn đi xem thì đi đi.” Yến
Ngọc bóc quýt giúp cô, giống như đang phục vụ một thiếu phu nhân vậy.
“Nếu thắng thì tôi còn miễn cưỡng đi.” Cô dùng ngón tay quét qua mặt
mình, “Nếu thua thì tôi sẽ không vui.”
“Vậy để tôi quay phim lại. Nếu thắng sẽ đưa em xem, thua thì xóa” Anh
đưa quýt đến miệng cô.
Kinh Mịch Ngọc cắn một miếng, rất ngọt ngào, hương vị cũng thấm xuống
tận đáy lòng, “Tôi phát hiện giá trị lợi dụng của anh rất cao.”
Yến Ngọc cật lực tiến cử, “Vậy em còn không tranh thủ thời gian xác định
quan hệ với tôi? Cho em ôm, bồi em ngủ, con gà vàng của em ném đi được
rồi đấy!”
Ánh mắt sâu kín của cô lướt từ gương mặt xuống đến chân anh.
“Em thích dáng người có cơ bắp như Tôn Nhiên sao?” Yến Ngọc lại tách
một múi quýt, đưa đến miệng cô, “Em yên tâm đi. Nếu em muốn cơ bắp thì
tôi cũng có, nếu không tin có thể cởi cho em kiểm tra.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.