Tăng Chi Bộ Kinh – Tập 2
287
(IX) (199) Ái
1.- Này các Tỷ-kheo, Ta sẽ giảng cho các Thầy về ái,
lưới triền khiến cho lưu chuyển được rộng ra, bám dính vào;
chính do ái ấy, thế giới này bị hoại vong, trói buộc, rối loạn
như một cuộn chỉ, rối ren như một ổ kén, quyện lại như cỏ
mujia và lau sậy babbaja, không thể nào ra khỏi khổ xứ, ác
thú, đọa xứ, sanh tử. Hãy nghe và khéo tác ý, ta sẽ nói.
- Thưa vâng, bạch Thế Tôn.
Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế tôn nói như sau:
2.- Và này các Tỷ-kheo, thế nào là ái, thế nào là lưới
triền, khiến cho lưu chuyển, được trải rộng ra, bám dính vào;
chính do ái ấy, thế giới này bị hoại vong, trói buộc, rối loạn
như một cuộn chỉ, rối ren như một ổ kén, quyện lại như cỏ
mujia và lau sậy babbaja, không thể nào ra khỏi khổ xứ, ác
thú, đọa xứ, sanh tử?
Này các Tỷ-kheo, có mười tám ái hành này, liên hệ đến
nội tâm, có mười tám ái hành này liên hệ với ngoại cảnh.
3. Thế nào là mười tám ái hành liên hệ đến nội tâm?
Này các Tỷ-kheo, khi nào có ý nghĩ: "Ta có mặt", thời
có những ý nghĩ: "Ta có mặt trong đời này"; "Ta có mặt như
vậy"; "Ta có mặt khác như vậy"; "Ta không phải thường
hằng"; "Ta là thường hằng"; "Ta phải có mặt hay không?";
"Ta phải có mặt trong đời này?"; "Ta phải có mặt như vậy";
"Ta phải có mặt khác như vậy"; "Mong rằng ta có mặt";
"Mong rằng ta có mặt trong đời này"; "Mong rằng ta có mặt
như vậy!"; "Mong rằng ta có mặt khác như vậy!"; "Ta sẽ có
mặt"; "Ta sẽ có mặt trong đời này"; "Ta sẽ có mặt như vậy";
"Ta sẽ có mặt khác như vậy". Có mười tám ái hành này liên
hệ với nội tâm.