KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 124

20.

Không biết bây giờ Magritte như thế nào. Nàng đã đẩy anh vào vũng bùn,

để viết nên cuốn sách nhơ bẩn, thối tha này. Chẳng có ai còn hứng thú với loại
sách nhảm nhí đó, và đến như anh cũng cảm thấy vô duyên, ngán tận cổ, tiến
thoái lưỡng nan trước nỗi khổ tâm. Mỗi lần biên thư cho anh, Magritte không
quên vẽ một ngôi sao sáu cánh màu xanh ở góc trên phong bì, hầu như không
thể quên nổi nàng là người Do Thái, còn ở đây, ngược lại anh rất muốn xóa đi
bao dấu ấn khổ đau. Anh phải gọi cho nàng phải tới hơn bảy, tám mươi lần
điện thoại và lúc nào cũng thế, chỉ mỗi một tràng dài lời đáp được ghi âm sẵn
bằng tiếng Đức, toàn kiểu phát âm lưỡi, anh nghe không hiểu, đoán là chủ
nhân yêu cầu có gì xin nhắn lại. Nàng chưa hề gọi điện thoại cho anh, chỉ gửi
thư. Lá thư gần đây nàng viết, hãy tìm một cô gái Pháp vui tính đi anh, em
không thể sống cùng anh, vì sẽ rất đau khổ, đau khổ bội phần, em muốn có
một gia đình ổn định, sinh con, làm mẹ và liệu đứa con Do Thái nòi giống
Trung Quốc có đem lại hạnh phúc cho em không hở anh? Chữ Hán nàng viết
trong thư thiếu nét, kì cục, tạo nên một cảm giác xa lạ, không giống như tiếng
Trung nàng nói trôi chảy, thân thiết, gợi cảm. Nàng có một kiểu dùng từ đặc
biệt, nàng nói, nhục thể và tính giao đều tự nhiên biết chừng nào, khiến anh
cảm thấy nàng rất ấm áp và trơn tru. Nhưng trái lại, thư nàng viết rất lạnh, đẩy
anh ra ngoài vòng thân xác và tình cảm với nàng, đã thế còn mang vẻ trào
lộng, làm anh khổ sở. Anh đoán là nàng muốn nói, em đã ngoài ba mươi rồi,
không thể cùng anh lang bạt khắp trên thế giới, lần sau sẽ gặp gỡ ở đâu, Paris
hay New York, Ulysses vĩnh hằng hay Odysseus hiện đại. Cứ cho đó là một
lần hạnh ngộ, một lần trong nhiều lần hạnh ngộ của anh, những gì anh muốn,
nàng đều hiến dâng, nhưng chỉ lần ấy mà thôi. Nàng không trở thành bạn gái
của anh, chia tay như những người bạn bình thường, bạn lâu dài, nhưng không
muốn làm một tình phụ. Hãy tìm một cô gái Pháp và chơi trò tính dục với ả ta,
thỏa mãn những ảo tưởng của anh, cho anh linh cảm và gợi lại bao đau khổ
chất chứa trong lòng. Anh chẳng khó khăn gì để tìm một người đàn bà như
thế, người đàn bà anh cần. Nhưng cái nàng muốn là an bình, phẳng lặng, gia
đình đầm ấm chứ không phải nỗi đau. Nàng thiếu cảm giác an toàn vì vậy đã
vùng vẫy thoát ra không nổi, còn anh thì không giúp được gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.