KINH THÁNH CỦA MỘT NGƯỜI - Trang 24

các thư viện đều đã được tổ chức lại, cởi mở hơn nhiều, nên đến đó tìm đọc
những cuốn sách mà trước đây bị cấm đoán. Cô gái mặc quân phục còn muốn
học thêm phần sáng tác, anh khuyên, tốt nhất là không nên học, bởi viết lách
chẳng hay ho gì, chỉ tổ làm chậm lại quá trình thăng tiến của mình mà thôi, ví
dụ như anh, phiền phức khôn lường. Một thiếu nữ ngây thơ, thuần phác như
em, mặc quân phục, học quân y, thế là tiền đồ đã rất bảo đảm rồi, còn học sáng
tác văn học mà làm gì; nhưng cô gái trả lời, em không ngây thơ, đơn giản như
anh tưởng, em muốn biết nhiều điều hơn nữa, muốn tìm hiểu cuộc sống, và
việc đó chắc sẽ chẳng mâu thuẫn gì với mặc quân phục, học quân y.

Không phải anh không thích cô bé, nhưng thà rằng cứ làm tình với loại

đàn bà con gái dưới đáy xã hội, rách tươm, tơi tả mà thoải mái, phóng túng vô
cùng, còn hơn là hao hơi, tốn sức dạy cho em hiểu thế nào là cuộc sống, vả lại
cuộc sống là gì kia chứ, có trời mới biết.

Anh không thể giải thích cho cô gái tầm sư học đạo những gì về cuộc

sống, về văn học, giống như anh từng bó tay chẳng có cách nào thuyết phục
nổi bí thư đảng ủy Hội nhà văn phê duyệt văn chương anh sáng tác và vì vậy
mà anh đã luôn luôn gặp phải rủi ro.

Trước một cô gái khả ái, trinh nguyên, mặc quân phục, lòng anh chẳng

mấy rung động, càng không muốn làm cái việc dụ dỗ, vuốt ve, sờ mó, rồi kéo
nhau lên giường. Cô gái vẫn cứ đến, lấy dăm ba cuốn sách trên giá sách của
anh, bảo là đã đọc hết cả rồi và đôi má bỗng ửng hồng. Anh pha một cốc trà
nóng cho cô bé, thân tình như đón tiếp các biên tập viên nhà xuất bản đến đặt
bản thảo. Cô gái mân mê mấy cuốn tiểu thuyết trước đây bị quy là phản động
và tình sắc nên bị thu hồi, anh nghĩ thế là cô em đã bắt đầu nếm trái cấm, hay
ít ra cũng biết trái cấm là gì. Anh chăm chú dõi nhìn đôi bàn tay nõn nà, thon
thả lần từng trang sách, cô gái thẹn thùng, đỏ mặt, rụt tay. Em nghĩ thế nào về
những nhân vật trong truyện, nhất là nhân vật nữ chính, anh thử hỏi. Hành vi
của cô ta không phù hợp với đạo đức và những gì mà hôm nay đảng dạy, thiếu
nữ mặc quân phục trả lời. Anh nói, cái gọi là cuộc sống mà em muốn biết, đại
khái như vậy, nó không có kích thước cụ thể. Có một hôm cô gái cũng lên
tiếng tố cáo anh, chẳng rõ tự mình hay là nhiệm vụ của tổ chức đảng ủy quân
đội nơi cô ta phục vụ giao phó, lời phát ngôn của anh chẳng mấy sai lầm, vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.