KINH THÁNH VỀ NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO - Trang 164

mục tiêu cuối cùng ngay cả khi họ và những người phụ tá mắc phải
một số “bước hụt” trong khi tiến tới đích.

Khi Vua David hướng dẫn con trai mình, Solomon, cách xây ngôi

đền ở Jelusalem, Ngài khuyến cáo rằng: “đừng để mình bị nhụt
chí vì tầm cỡ của sứ mệnh.” Solomon biết rằng mình chỉ là một
chàng trai trẻ ít kinh nghiệm và có thể sẽ mắc sai lầm khi tiến
hành công việc. Những lời khuyên sáng suốt của vua cha hàm chứa
sự khích lệ ngầm rằng đừng để bị rối trí bởi những sai lầm.

Khi tiến hành xây dựng ngôi đền với quy mô như vậy, sai lầm

là điều không thể tránh khỏi. Xét cho cùng, Solomon có tới 70 nghìn
phu khuân vác, 80 nghìn thợ xẻ đá và 3.600 quản đốc. Ngài “cho dát
vàng bên ngoài các thanh xà rầm, khung cửa, tường và các cửa của
ngôi đền” và bên trong khu vực linh thiêng nhất được thì dát bằng
“vàng ròng nguyên chất.” Những chiếc đinh vàng nặng tới 50
shekel (đơn vị tiền của Do Thái)… ngài còn cho điêu khắc và dát
vàng một đôi thiên sứ. Toàn bộ cánh sải rộng của đôi thiên sứ dài 92
m.” Theo bạn thì điều gì sẽ là yếu tố tác động đến công trình này
cùng nhóm thợ thực hiện nếu Solomon còn bị ám ảnh bởi những lỗi
lầm và “sự lãng phí” thay vì sự thành công của cả sứ mệnh?

Trong những ngày đầu của W.L.Gore và Bạn hữu, khi Gore- Tex

vẫn còn nằm trên bàn giấy (và công ty cạn kiệt ngân quỹ cho việc
“thử nghiệm”), một nhóm kỹ sư đã tiêu tốn 1.000 đô la cho nguyên
liệu. “Chúng tôi chỉ biết đứng đó trong tâm trạng buồn bã”, một kỹ
sư than thở, “và rồi Bill Gore bước đến hỏi: ‘Này anh em, có chuyện
gì vậy?’ Chúng tôi trả lời: ‘Chúng tôi vừa tiêu tốn 1.000 đô la cho
đống phế liệu trên sàn nhà này.’ Và ông ta nói: ‘Ngày mai các bạn
hãy thử làm lại việc đó đi. Tôi biết các bạn có thể làm được… Sau đó
ông bước đi.’”

(7)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.