KINH THÁNH VỀ NGHỆ THUẬT LÃNH ĐẠO - Trang 86

Thật may cho David vì nhận được tình bằng hữu và lòng nhân ái

của Jonathan, con trai Vua Saul. Jonathan đã báo trước cho David
trốn thoát khỏi vua cha và David đã đáp lại lòng tốt này của
Jonathan bằng cách thể hiện lòng nhân ái bao dung đối với Vua
Saul. David đang trốn trong hang thì Vua Saul bước vào. Lẽ ra David
đã có thể giết vua Saul, kẻ thù không đội trời chung của mình, nhưng
không, David chỉ xé một mảnh áo choàng của Saul nhằm báo hiệu
rằng ông đủ sức tiêu diệt ông ta nhưng ông đã không làm thế.

Lòng nhân ái bao dung đối với Saul là một bước tiến quan trọng

trong tiến trình tiếp nhận ngôi báu một cách hòa khí của David.
Ông còn chôn cất Saul tử tế khi ông này tử trận trên chiến trường.
Nhưng David còn mở rộng tấm lòng đối với con cháu của Saul.

Ngay sau khi lên ngôi vua của toàn cõi Do Thái, David còn hỏi

xem có còn ai sống trong ngôi nhà của Saul, kẻ trước đây đã từng
hành hạ ông. Có một người tên là Mephibosheth, cháu nội của Saul và
là con trai của Jonathan, “đã bị liệt cả hai chân.” David cho gọi
Mephibosheth, chàng trai hiểu rằng điều tồi tệ nhất đã tới vì anh
là một thành viên trong gia đình của Saul. Rốt cuộc thì anh ta cũng
không thể nào chạy trốn được, và anh ta nhận thấy rằng vì mình là
thành viên duy nhất còn sống sót trong gia đình nhà Saul nên anh
ta chính là mục tiêu để David trút bỏ lòng hận thù.

Nhưng lòng nhân ái của David còn mạnh mẽ hơn cả sự thù hận.

Ông vẫn nhớ ơn lòng tốt của Jonathan và chọn cách bỏ qua sự bội
bạc của Saul: “Đừng sợ, vì cha anh ta chắc chắn sẽ đối xử tốt với
anh. Ta sẽ trả lại cho anh toàn bộ đất đai thuộc quyền sở hữu của
ông nội anh, và anh sẽ luôn được ngồi cùng bàn ăn với ta.” (2 Sam.
9:7)

Chia sẻ của cải vật chất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.