KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 196

196

MỤC II - HỎI VỀ VIỆC BÁC KHÔNG CÓ NHÂN QUẢ,

BỊ SA MÃI VÀO ĐỊA NGỤC

VÀ VỀ NGHIỆP CHUNG, NGHIỆP RIÊNG


"Bạch Thế Tôn, nhƣ Tỳ khƣu ni Bảo liên hƣơng giữ Bồ tát giới, lén lút
làm việc dâm dục, lại nói càn rằng làm việc dâm dục không phải giết
ngƣời, không phải trộm cắp, không có nghiệp báo; phát ra lời nói ấy rồi,
trƣớc hết nơi nữ căn sinh ra ngọn lửa hồng lớn, về sau từng đốt, từng
đốt, bị lửa đốt cháy, sa vào địa ngục Vô gián.

Nhƣ đại vƣơng Lƣu ly; tỷ khƣu Thiện tinh; Lƣu ly vì giết họ hàng Cù
đàm, Thiện tinh vì nói càn tất cả các Pháp đều rỗng không mà thân sống
sa vào địa ngục A tỳ.

Các địa ngục ấy, lại là có chỗ nhất định, hay là tự nhiên khi các ngƣời
kia gây nghiệp, thì mỗi ngƣời, mỗi ngƣời chịu riêng? Xin Phật rủ lòng
đại từ, khai ngộ cho kẻ ngây thơ, khiến cho tất cả chúng sinh trì giới,
nghe nghĩa quyết định, vui mừng tôn trọng kính cẩn giữ gìn không
phạm".

MỤC III - KHAI THỊ VỀ PHẬN TRONG,

PHẬN NGOÀI CỦA CHÚNG SINH

ĐOẠN I

NÊU CHUNG


Phật bảo ông A Nan: "Lành thay lời hỏi đó, khiến cho các chúng sinh
không mắc tà kiến. Nay ông hãy nghe cho chín, tôi sẽ vì ông mà nói.

A Nan, tất cả chúng sinh, thật vốn chân tính thanh tịnh, nhân những
vọng kiến, mà có tập khí hƣ vọng sinh ra; vì thế, chia ra có phận trong
và phận ngoài.





Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.