KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 228

228

9. THAM CẦU KHÔNG KHÔNG.


Ngƣời khi tu thiền định, tâm ƣa nhập diệt, tham cầu không không. Khi
ấy Thiên ma liền biết, đặng dịp thuận tiện, nên xuất hồn nhập cho ngƣời,
mà ngƣời kia chẳng biết, tự cho mình đặng đạo Vô Thƣợng Niết Bàn,
miệng nói Kinh, Pháp. Hoặc ở trong chỗ đông ngƣời, ngƣời ấy tự biến
mất, không ai thấy đƣợc, rồi tình cờ từ trên hƣ không hiện ra, khi ẩn khi
hiện thần diệu vô cùng, hoặc hiện thân trong suốt nhƣ ngọc lƣu ly, khi
duỗi tay chân ra thì thơm nức mùi hƣơng chiên đàn, chê bai giới luật,
hủy báng ngƣời xuất gia, bác không có nhân quả, cho rằng chết rồi mất
hẳn, không có đầu thai, âm thầm làm việc tham dục, khiến cho những
ngƣời thọ dục, cũng chấp không có nhân quả tội phƣớc v.v… Ðến lúc
ma nhàm bỏ, thì thầy trò ngƣời phải ma nhập kia đều bị bắt cả. Các ông
biết trƣớc thời khỏi vào luân hồi; còn mê lầm không biết thì đọa vào địa
ngục vô gián.

10.

THAM CẦU SỐNG LÂU.


Ngƣời tu thiền định, móng tâm tham cầu sống lâu. Lúc bấy giờ Thiên
ma hiểu biết, xuất hồn nhập vào ngƣời, mà ngƣời tự không biết, nói
mình đặng đạo Vô Thƣợng Niết Bàn, miệng thƣờng nói Kinh, Pháp và
đi qua lại các thế giới đƣợc tự tại không ngăn ngại; mặc dù đƣờng xa
muôn dặm, nhƣng đi trong nháy mắt đã trở về đến chỗ, lại lấy những vật
ở phƣơng xa kia đem về làm tin. Hoặc ở trong một căn nhà nhỏ, nó bảo
ngƣời đi thiệt mau, từ vách bên này qua vách bên kia, đi mấy năm cũng
không đến; hoặc thƣờng nói: “Chúng sanh trong mƣời phƣơng đều là
con của ta, ta sanh ra Chƣ Phật, ta sanh ra thế giới, ta là Phật đầu tiên tự
nhiên có, chẳng nhân tu hành mà đƣợc”; hoặc ngồi nói lầm bầm một
mình nhƣ ngƣời cuồng, khiến cho ngƣời đời tin tƣởng là Phật thiệt. Các
ông biết trƣớc thì khỏi bị luân hồi; còn mê lầm tin theo thời đọa vào địa
ngục vô gián.






Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.