KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 230

230

ta từ hồi nào đến giờ không thành Bồ đề, thì về sau đâu lại có thành
Phật, rồi khởi ra tà chấp: “Các vật tƣợng ngày nay đều không có
nguyên nhân”. Bởi mê mờ tánh Bồ đề, mất chánh tri kiến, sanh ra hai
lối chấp trên, đều đọa về ngoại đạo.

2. BỐN MÓN CHẤP THƢỜNG.


A Nan, ngƣời tu thiền định, khi tƣởng ấm hết rồi, tâm đƣợc minh chánh,
nên ngoại ma không còn thuận tiện để nhiễu hại đƣợc. Khi đó hành giả
tham cứu cùng tột cội gốc của muôn loài, khởi ra bốn món chấp thƣờng:

1. Chấp hai vạn kiếp thƣờng. - Vì hành giả nghiên cứu cùng tột cả tâm
và cảnh đều vô nhân, vì sức tu chỉ biết đƣợc chúng sanh sanh diệt xoay
vần từ hai vạn kiếp trở lại không mất, nên chấp cho là thƣờng.

2. Chấp bốn vạn kiếp thƣờng. - Hành giả tham cứu cùng tột tánh của
tứ đại thƣờng còn, do sức tu tập chỉ biết đƣợc chúng sanh từ bốn vạn
kiếp trở lại, tuy có sanh diệt, mà bản thể nó vẫn thƣờng còn không mất,
nên chấp là thƣờng.

3. Chấp tám vạn kiếp là thƣờng. - Hành giả tham cứu cùng tận tám
thức, thấy nó thƣờng hằng. Vì thấy từ tám vạn kiếp trở lại chúng sanh
xoay vần không mất, nên chấp là thƣờng.

4. Chấp cái không sanh diệt là thƣờng. - Ngƣời tu thiền định khi các
tƣởng ấm sanh diệt đã hết, nhân đó khởi tâm chấp cái không sanh diệt là
thƣờng.

A Nan, ngƣời tu thiền định, do mất chánh kiến, mê mờ tánh Bồ đề, khởi
ra bốn món chấp thƣờng trên, nên đều đọa về ngoại đạo.







Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.