KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 31

31

chủ. Tôi lấy cái “không ở yên” làm ý nghĩa chữ khách. Lại nhƣ mƣa mới
tạnh, mặt trời chiếu sáng trên cao, ánh sáng vào trong lỗ hở, bày tỏ hình
dáng bụi trần giữa hƣ không. Bụi trần thì lay động, hƣ không thì yên
lặng. Tôi nghĩ nhƣ vậy: Ðứng lặng gọi là Không, lay động gọi là Trần,
tôi lấy cái “lay động” làm ý nghĩa chữ Trần”.

Phật dạy: “Ðúng thế”.

Khi bấy giờ Đức Nhƣ Lai ở trong đại chúng co năm ngón tay, co rồi lại
mở, mở rồi lại co, bảo ông A Nan rằng: “Nay ông thấy gì?”.

Ông A Nan đáp: “Tôi thấy bàn tay Bách bảo luân của Nhƣ Lai, ở trong
chúng, lúc mở lúc nắm”.

Phật bảo ông A Nan: “Ông thấy tay tôi ở trong chúng khi mở khi nắm,
đó là tay tôi có mở có nắm hay là cái thấy của ông có mở có nắm?”.

Ông A Nan bạch: “Bàn tay báu của Thế Tôn ở trong chúng khi mở khi
nắm; tôi thấy bàn tay Nhƣ Lai tự mở tự nắm, chứ không phải tính thấy
của tôi có mở có nắm”.

Phật bảo: “Cái gì động, cái gì tĩnh?”.

Ông A Nan bạch: “Bàn tay Phật không ở yên, chứ tính thấy của tôi còn
không có tĩnh, lấy gì gọi là không ở yên nữa”.

Phật dạy: “Ðúng thế”,

Lúc ấy Đức Nhƣ Lai từ trong bàn tay, phát một đạo hào quang báu qua
bên phải ông A Nan, ông A Nan liền quay đầu trông qua bên phải, Phật
lại phát một đạo hào quang qua bên trái ông A Nan, ông A Nan lại cũng
quay đầu trông qua bên trái. Phật bảo ông A Nan: “Hôm nay đầu ông vì
sao lại lay động?”

Ông A Nan bạch: “Tôi thấy Đức Nhƣ Lai phát hào quang báu qua bên
trái và qua bên phải của tôi nên tôi trông qua bên trái bên phải, đầu tự
lay động.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.