KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 33

33

Phật bảo: “Ðại vƣơng, thân ông hiện đó, nay tôi hỏi ông: Cái nhục thân
đó của ông có nhƣ kim cƣơng thƣờng còn, không hƣ hỏng hay lại cũng
biến đổi và tan rã?

- Bạch Thế Tôn, thân tôi hiện nay rốt cuộc về sau cũng thay đổi và tiêu
diệt”.

Phật bảo: “Ðại vƣơng, ông chƣa hề bị diệt, làm sao lại biết đƣợc là phải
diệt?

- Bạch Thế Tôn, cái thân vô thƣờng thay đổi của tôi đây, tuy chƣa hề bị
diệt; song tôi xét nó hiện nay niệm niệm dời đổi, mãi mãi không thôi
nhƣ lửa thành tro, lần lần tiêu mất; vì tiêu mất, mãi mãi không dừng nên
tôi biết chắc thân này rồi phải diệt mất”.

Phật dạy: “Ðúng thế, Ðại vƣơng, tuổi tác của ông nay đã già yếu, vậy
mặt mày của ông so với lúc còn bé thì nhƣ thế nào?

- Bạch Thế Tôn, lúc tôi bé nhỏ, da thịt mởn mơ, đến khi trƣởng thành,
huyết khí sung túc; nay thì tuổi già, ngày thêm suy yếu, hình sắc khô
gầy, tinh thần lẫn lộn, tóc bạc mặt nhăn, chừng sống không đƣợc bao lâu
nữa, so sánh sao đƣợc với lúc đƣơng còn trẻ mạnh!”

Phật bảo: “Ðại vƣơng, hình dung của ông, nào phải đƣơng trẻ mà già
liền đâu?”

Vua bạch: “Thƣa Thế Tôn, sự biến hóa thầm thầm dời đổi, tôi thật
không hay; nắng mƣa thấm thoát, lần đến thế nầy. Vì sao? Khi 20 tuổi,
tuy gọi là trẻ, nhƣng mặt mày của tôi đã già hơn khi 10 tuổi; khi 30 tuổi
lại sút hơn lúc 20 tuổi và đến nay đã 60 lại thêm hai tuổi, trông lại lúc 50
tuổi, còn khỏe mạnh hơn nhiều. Bạch Thế Tôn, tôi thấy thầm thầm dời
đổi nhƣ thế; thân nầy đến nay tuy đã suy yếu, nhƣng trong sự thay đổi,
còn chia từng 10 năm.

Nếu tôi suy xét chín chắn hơn nữa thì cái biến đổi ấy đâu phải từng một
kỷ, thật là mỗi năm mỗi thay đổi; lại đâu mỗi năm mỗi thay đổi mà cũng
là mỗi tháng mỗi biến hóa; lại không những mỗi tháng mỗi biến hóa mà
còn mỗi ngày mỗi đổi thay; xét cho cùng, nghĩ cho kỹ, trong mỗi sát na,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.