KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 57

57

Chi 2. Thu nhĩ nhập.

"A Nan, ví nhƣ ngƣời lấy hai ngón tay bịt chặt hai lỗ tai, do lỗ tai mỏi
mệt, trong đầu hóa ra có tiếng; cả cái nghe cùng cái mỏi mệt đồng là thể
tính Bồ đề chăm chú phát ra tƣớng mỏi mệt.

Nhân nơi hai thứ vọng trần động và tĩnh, phát ra cái nghe ở trong, thu
nạp cái trần tƣợng đó, gọi là tính nghe. Tính nghe ấy rời hai trần động,
tĩnh kia, rốt ráo không có tự thể. Thật vậy, A Nan, ông nên biết, cái nghe
đó không phải từ nơi động, nơi tĩnh mà đến, không phải từ nơi lỗ tai mà
ra, không phải do hƣ không mà sinh. VÌ cớ sao? Nếu cái nghe kia từ nơi
tĩnh mà đến, thì khi động phải theo cái tĩnh mà diệt, lẽ ra không nghe
đƣợc động. Nếu từ nơi động mà đến, thì khi tĩnh sẽ theo cái động mà
diệt, lẽ ra không biết đƣợc tĩnh. Nếu do lỗ tai mà sinh, hẳn không có
động, có tĩnh, thì cái nghe nhƣ vậy vốn không tự tính. Nếu do hƣ không
mà ra, thì đã có tính nghe, chắc không phải là hƣ không nữa; lại hƣ
không tự nghe, nào có dính gì chỗ thu nạp của ông. Vậy nên biết rằng
nhĩ nhập là luống dối, vốn không phải tính nhân duyên, không phải tính
tự nhiên.

Chi 3. Thu tỷ nhập.

"A Nan, ví nhƣ có ngƣời bịt gấp hai lỗ mũi, bịt lâu thành ra mỏi mệt thì
ở trong lỗ mũi, nghe có cảm xúc lạnh; nhân những cảm xúc nhƣ thế, mà
phân biệt đƣợc là thông, là ngăn bịt, là rỗng, là đặc, cho đến các mùi
thơm, thối; cả cái ngửi cùng cái mỏi mệt đồng là thể tính Bồ đề chăm
chú phát ra tƣớng mỏi mệt.

Nhân nơi hai thứ vọng trần thông và bịt, phát ra cái ngửi ở trong, thu nạp
các trần tƣợng đó gọi là tính biết ngửi. Cái ngửi đó rời hai trần thông và
bịt kia, rốt ráo không có tự thể. Nên biết cái ngửi đó, không phải từ cái
thông, cái bịt mà đến, không phải từ nơi lỗ mũi mà ra, cũng không phải
do hƣ không mà sinh. Vì cớ sao? Nếu từ cái thông mà đến, thì khi bịt,
cái ngửi đã mất rồi, làm sao mà biết đƣợc bịt; nếu nhân cái bịt mà có, thì
khi thông, không còn cái ngửi, làm sao biết đƣợc các mùi thơm, thối.
Nếu từ lỗ mũi sinh ra, hẳn không có cái thông, cái bịt, thì cái ngửi nhƣ
vậy vốn không tự tính. Nếu do hƣ không mà ra, thì cái ngửi đó, phải
xoay lại ngửi lỗ mũi của ông; lại hƣ không tự ngửi, nào có dính gì chỗ
thu nạp của ông. Vậy nên biết rằng tỷ nhập là luống dối, vốn không phải
tính nhân duyên, không phải tính tự nhiên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.