KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 86

86

Bản tính diệu minh chân thật thì cũng nhƣ vậy. Ông phát minh cái hƣ
không, thì có hƣ không hiện ra; địa, thủy, hỏa, phong, mỗi mỗi phát
minh, thì mỗi mỗi hiện ra; nếu cùng phát minh, thì cùng hiện ra.

Thế nào là cùng hiện ra? Phú lâu na, nhƣ trong một chỗ có nƣớc, hiện ra
bóng mặt trời, hai ngƣời đồng xem mặt trời trong nƣớc; rồi một ngƣời đi
phƣơng Đông, một ngƣời đi phƣơng Tây, thì hai bên đều có mặt trời
theo mình cùng đi, một cái về phƣơng Đông, một cái về phƣơng Tây,
không có chuẩn đích nhất định. Không nên gạn hỏi rằng, mặt trời đó là
một, sao lại mỗi cái đi theo mỗi ngƣời? Các mặt trời đã thành hai, làm
sao trƣớc kia chỉ hiện ra có một? Hƣ vọng quanh lộn nhƣ thế, không thể
lấy gì làm bằng cứ.

MỤC VIII - CHỈ TÍNH DIỆU MINH

HỢP VỀ NHƢ LAI TẠNG, RỜI

CẢ HAI NGHĨA "PHI" (KHÔNG LÀ) VÀ "TỨC" (TỨC LÀ)

ĐOẠN I

CHỈ VỀ TRÁI VỚI GIÁC TÍNH, HỢP VỚI TRẦN TƢỚNG


"Phú lâu na, ông đem cái sắc, cái không, mà lấn cƣớp lẫn nhau nơi Nhƣ
Lai tạng, thì Nhƣ Lai tạng theo ông làm sắc, làm không, cùng khắp Pháp
giới; vậy nên trong ấy, gió thổi thì động, hƣ không thì lặng, mặt trời thì
sáng, mây mù thì tối: Chúng sinh mê lầm, trái với giác tính, hợp với trần
tƣớng, cho nên phát ra trần lao, có các tƣớng thế gian.”

ĐOẠN II

CHỈ TÍNH DIỆU MINH HỢP VỚI NHƢ LAI TẠNG


"Tôi lấy tính diệu minh, không diệt không sinh, hợp với Nhƣ Lai tạng,
thì Nhƣ Lai tạng chỉ là tính giác diệu minh, soi khắp Pháp giới; vậy nên
trong ấy, một là vô lƣợng, vô lƣợng là một, trong nhỏ hiện ra lớn, trong
lớn hiện ra nhỏ, đạo tràng bất động cùng khắp thế giới mƣời phƣơng,
thân trùm cả hƣ không vô tận mƣời phƣơng, nơi đầu một mảy lông, hiện
ra cõi Bảo vƣơng, ngồi trong vi trần, chuyển bánh xe Pháp lớn; diệt trần
tƣớng, hợp giác tính, nên phát ra tính giác chân nhƣ nhiệm mầu sáng
suốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.