KINH THỦ LĂNG NGHIÊM - Trang 88

88

ĐOẠN V

CHỈ RA NGOÀI CÁC NGHĨA "PHI" VÀ "TỨC"

VÀ PHẢI NHỜ ĐẾN NGÓN TAY HAY.


"Tức cái tính giác diệu minh Nhƣ Lai tạng, rời cả các nghĩa "tức", "phi"
và cũng là "tức", là "phi"; làm sao chúng sinh ba cõi thế gian và các
hàng Thanh văn, Duyên giác xuất thế gian, lấy cái tâm hay biết sự vật,
mà đo lƣờng đƣợc Vô Thƣợng Bồ đề của Nhƣ Lai, dùng tiếng nói thế
gian, mà vào đƣợc tri kiến của Phật. Ví nhƣ, những cây đàn cầm, sắt,
không hầu, tỳ bà, tuy có tiếng hay, nhƣng nếu không có ngón tay hay, thì
rốt cuộc cũng không phát ra đƣợc. Ông cùng chúng sinh thì cũng nhƣ
vậy. Tâm tính chân thật, mỗi ngƣời đều đầy đủ, nhƣng khi tôi ấn ngón
tay, thì hải ấn phát ra hào quang, còn các ông tạm móng tâm lên, thì trần
lao đã nổi, do vì không siêng năng cầu đạo Vô Thƣợng Giác, ƣa nhớ tiểu
thừa, đƣợc một ít đã cho là đủ".

MỤC IX - CHỈ MÊ VỌNG KHÔNG CÓ NHÂN,

HẾT MÊ TỨC LÀ BỒ ĐỀ.

ĐOẠN I

NGHI GIÁC TÍNH VÌ NHÂN GÌ MÀ CÓ VỌNG

Ông Phú lâu na bạch: "Chân tâm viên giác diệu minh của tôi và của Nhƣ
lai, đều viên mãn không hai, mà tôi, trƣớc kia mắc vọng tƣởng vô thủy,
ở lâu trong luân hồi, nay đƣợc Thánh thừa, còn chƣa rốt ráo; Thế Tôn,
thì khắp tất cả các vọng đều diệt trọn, chỉ có diệu dụng tính chân thƣờng.
Xin hỏi Đức Nhƣ Lai, hết thảy chúng sinh, vì nhân gì mà có vọng, tự
che tính diệu minh, mà chịu chìm đắm nhƣ vậy?"








Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.