KINH THUẾ - Trang 130

Thường Thanh ngoài cười nhưng trong không cười đáp: “Đừng, ngài

Lâm, tôi cũng không có món gì đáng giá để ngài nhung nhớ đâu. Thời đại
này chả ai dễ dàng cả, địa chủ cũng phải húp cháo ấy chứ, ngài cho miếng
cơm ăn đi!”

Lâm Vãn nghe xong lại cười ha hả.

Thường Thanh chả có thời gian tán gẫu linh tinh với đám con cháu các

sếp, anh ta nhất định phải bỏ thầu mảnh đất ở phía đông thành phố kia, chỉ
cần giành được thì chút tổn thất này có tính là chi.

Hẹn thị trưởng Bạch ăn cơm mấy lần, toàn đúng lúc thị trưởng ra ngoài

họp. Thấy ngày đấu thầu sắp đến, Thường Thanh thật như có lửa đốt đít.

Sau đó cuối cùng cũng gọi được cho thị trưởng Bạch, nhưng giọng điệu

thị trưởng cũng quái quái gở gở quá đi.

Thường Thanh chẳng có cách nào, liền kéo thư ký của thị trưởng tới nhà

hàng, sau khi rót hết một chầu XO, thư ký mới nói đầy thâm ý: “Chủ tịch
Thường à, lời này đáng lẽ tôi không nên nói, nhưng anh là người thông
minh, hẳn cảm thấy được thị trưởng đang trốn anh đi!’

Trong lòng Thường Thanh trầm xuống: “Vì sao?”

“Kỳ thực cũng chả có gì… Chỉ là có chút lời đồn về anh và Bạch Uy…

Thật ra tất cả mọi người đều biết là lời đồn, nhưng người làm cha luôn
muốn… A, không nói nữa, chúng ta uống rượu, tôm hùm hôm nay thật
tươi…”

Thường Thanh biết, hỏng rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.