KINH THUẾ - Trang 176

Phục vụ mở cửa bị đôi nam nữ phóng túng bên trong làm cho hoảng sợ,

mở to hai mắt nhìn.

Thường Thanh không thèm để ý chỉnh lại dây lưng, trong lòng tính xem

lát nữa nên boa cho Tiểu Mễ bao nhiêu đây, đương nhiên còn phải cho phục
vụ ít tiền an ủi nữa.

Nhưng vừa ngẩng đầu, lão Thường cũng bị doạ chả kém. Đứng phía sau

phục vụ, là Bạch Uy đang đen mặt.

Chủ tịch Thường cũng không biết làm sao, chột dạ kinh khủng, thành ra

lắp ba lắp bắp: “Cậu… sao cậu cũng tới.”

Bạch Uy không nói gì, mắt nhìn chằm chằm khuôn mặt dính chất lỏng

màu trắng của Tiểu Mễ, lại liếc đũng quần còn chưa chỉnh lại xong của
Thường Thanh, sau đó xoay người đi.

Thường Thanh vội vàng đuổi theo, kéo tay Bạch Uy nói: “Cậu định đi

đâu?”

Bạch Uy gạt mạnh tay anh ta ra, trên mặt lộ vẻ khinh thường. Thường

Thanh nghẹn lâu như vậy, mới lén trộm tí thịt đã bị bắt, trong lòng kỳ thực
cũng rất cáu.

“Mi mịa nó bày ra cái mặt đó làm gì? Hai ta có quan hệ gì chứ? Mi ăn

của ta, dùng của ta, mịa nó còn… còn ngủ với ta. Ông đây đi vui vẻ nào có
phạm pháp chứ! Cần mi chua xót chắc?”

Kỳ thực, anh ta biết Bạch thiếu gia hận nhất người khác nói y là cái thứ

mềm yếu, nhát gan, cho nên, bình thường cũng không nhắc tới mấy từ nhạy
cảm này, để Bạch Uy ở được thoải mái. Nhưng hôm nay, mặt mũi mình thật
bị quẳng mất rồi, nên lời đến miệng, không cần suy nghĩ đã phun ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.