KINH TIỂU BỘ - TẬP 7 - Trang 123

Rồi ông ngâm vần kệ thứ tư trong niềm hoan lạc:

4. Nhận ra tham dục, nguồn căn

Ở trong ước vọng tiềm tàng khắp nơi,

Ta không muốn nữa vì ngươi,

Vậy ngươi, Tham dục, phải rời xa đi!

Nói vậy xong, ông ngâm vần kệ thứ năm thuyết Pháp cho quần chúng đang
đắm say tham dục:

5. Dục tham ít ỏi chẳng vừa,

Dục tham nhiều chỉ mang ta khổ buồn.

Này, luôn thiếu, ngu nhân,

Nếu ngươi muốn đắc trí thông, bạn hiền!

Thuyết Pháp như vậy với quần chúng xong, ông giao quốc độ cho vua
Udaya. Rời bỏ quần chúng đang khóc than với nước mắt đầm đìa, ông đến
vùng Tuyết Sơn, trở thành ẩn sĩ khổ hạnh và đạt Thắng trí. Trong thời gian
vị ấy làm nhà khổ hạnh, vua Udaya ngâm vần kệ thứ sáu bày tỏ nỗi hoan lạc
trọn vẹn:

6. Thiểu dục đem ta mọi quả thành,

U-da-ya đạt đại quang vinh,

Người tinh cần được nhiều an lạc,

Làm ẩn sĩ, buông bỏ dục tình.

Không ai biết ý nghĩa vần kệ này. Một hôm, chánh hậu hỏi ngài ý nghĩa trên.
Vua không muốn nói. Thời ấy có người thợ hớt tóc trong triều tên là
Gangamàla mỗi khi vào chầu vua thường dùng dao cạo trước, rồi sau kẹp tóc
vua bằng cái nhíp. Vua thích việc trước, nhưng việc thứ hai làm vua đau. Về
việc đầu, vua muốn thưởng cho y một đặc ân. Còn việc thứ hai, vua chỉ
muốn chém đầu y thôi!

Một hôm vua nói chuyện với hoàng hậu, ngài bảo rằng người thợ hớt tóc
trong triều là một tên ngu xuẩn. Khi hoàng hậu hỏi y phải làm gì trước, ngài
bảo:

- Hãy dùng nhíp trước, rồi dùng dao cạo sau.

Hoàng hậu truyền gọi thợ hớt tóc vào và bảo:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.