KINH TRUNG BỘ - TẬP 1 - Trang 19

22

3. Kinh thừa tự Pháp (Dhammadàyàda sutta)

loại đồ ăn ấy, trừ bỏ đói lả và kiệt sức, và trải qua đêm ngày
hôm ấy như vậy. Này các Tỷ-kheo, dầu cho Tỷ-kheo này, sau
khi ăn loại đồ ăn ấy, trừ bỏ đói lả và kiệt sức, và trải qua đêm
ngày hôm ấy như vậy, nhưng đối với Ta, Tỷ-kheo đầu tiên
đáng được kính nể hơn, và đáng được tán thán hơn. Vì sao
vậy? Vì như vậy sẽ đưa đến cho Tỷ-kheo ấy, trong một thời
gian lâu ngày, ít dục, biết đủ, khổ hạnh, dễ nuôi dưỡng, tinh
cần, tinh tấn. Do vậy, này các Tỷ-kheo, hãy là người thừa tự
Pháp của Ta, đừng là người thừa tự tài vật.

Thế Tôn thuyết giảng như vậy. Nói xong, Thế Tôn từ

chỗ ngồi đứng dậy, đi vào tịnh xá. Lúc ấy, Tôn giả Sariputta
(Xá-lợi-phất), sau khi Thế Tôn đi chẳng bao lâu, liền gọi các
Tỷ-kheo: "Này các Hiền giả Tỷ-kheo!" --"Thưa vâng Hiền
giả", các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Sariputta. Tôn giả
Sariputta nói:

"Này các Hiền giả, như thế nào vị Ðạo sư sống viễn ly

mà các đệ tử không tùy học viễn ly? Và như thế nào vị Ðạo
sư sống viễn ly và các đệ tử tùy học viễn ly?" --"Này Hiền
giả, chúng tôi từ xa lại để được hiểu nghĩa lý câu nói này từ
Tôn giả Sariputta. Lành thay, nếu Tôn giả Sariputta thuyết
giảng nghĩa lý câu nói ấy. Sau khi được nghe Tôn giả
Sariputta thuyết giảng, các Tỷ-kheo sẽ thọ trì" --"Chư Hiền,
vậy hãy nghe và khéo tác ý, ta sẽ giảng" --"Thưa vâng, Hiền
giả", những Tỷ-kheo ấy vâng đáp Tôn giả Sariputta. Tôn giả
Sariputta nói như sau:

-- Này chư Hiền, ở đây vị Ðạo Sư sống viễn ly mà các

đệ tử không tùy học viễn ly. Những pháp nào vị Ðạo Sư dạy
nên từ bỏ, những pháp ấy họ không từ bỏ, và họ sống trong
sự đầy đủ, lười biếng, dẫn đầu về đọa lạc, bỏ rơi gánh nặng
sống viễn ly.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.