KINH TƯƠNG ƯNG BỘ - TẬP 2 - Trang 116

Tương Ưng Bộ Kinh – Tập 2

119

Này các Tỷ-kheo, bốn loại đồ ăn này đưa đến sự tồn tại,

hay sự chấp thủ tái sanh cho các loài hữu tình hay các loài
chúng sanh.

4) Và này các Tỷ-kheo, đoàn thực cần phải nhận xét

như thế nào?

5) Ví như, này các Tỷ-kheo, hai vợ chồng đem theo

một ít lương thực đi qua một quãng đường hoang dã, với một
đứa con khả ái, thương mến.

6) Rồi này các Tỷ-kheo, trong khi hai vợ chồng ấy đang

đi trên con đường hoang vu, số lương thực ít ỏi ấy đi đến hao
mòn, khánh tận. Và một vùng hoang vu còn lại chưa được họ
vượt qua.

7) Rồi này các Tỷ-kheo, hai vợ chồng người ấy suy

nghĩ: "Ðồ lương thực ít ỏi của chúng ta đã bị hao mòn, khánh
tận; còn lại vùng hoang vu này chưa được vượt qua; vậy
chúng ta hãy giết đứa con một, khả ái, dễ thương này, làm
thành thịt khô và thịt ướp, ăn thịt đứa con và vượt qua vùng
hoang vu còn lại này, chớ để tất cả ba chúng ta đều bị chết
hại".

8) Rồi hai vợ chồng ấy giết đứa con một, khả ái, dễ

thương ấy, làm thịt khô và thịt ướp, ăn thịt người con và vượt
qua vùng hoang vu còn lại ấy. Họ vừa ăn thịt con, vừa đập
ngực, than khóc: "Ðứa con một ở đâu? Ðứa con một ở đâu?"

9) Này các Tỷ-kheo, các Ông nghĩ thế nào? Họ ăn món

ăn có phải để vui chơi? Hay họ ăn món ăn để tham đắm? Hay
họ ăn món ăn để trang sức? Hay họ ăn món ăn để béo tốt?

-- Thưa không phải vậy, bạch Thế Tôn.
10) -- Có phải họ ăn các món ăn chỉ với mục đích vượt

qua vùng hoang vu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.