KINO - Trang 10

- Xin lỗi! Một giọng khác cất tiếng.
Kino quay lại và nhận ra Kamita đang đứng đằng sau.

- Đừng đổ lỗi cho nhân viên. Kamita nói, chỉ Kino. Tôi là người bảo anh

ta đề nghị hai anh giữ trật tự. Ồn thế khó tập trung, tôi không đọc sách
được.

Giọng Kamita điềm tĩnh và chậm rãi hơn so với lúc bình thường. Nhưng

có gì đó, vô hình, đã bắt đầu xao động.

- Không đọc sách được? Gã nhỏ hơn lặp lại, như thể để chắc rằng câu đó

không có gì sai ngữ pháp.

- Gì? Mày không có nhà à? Gã lớn hỏi Kamita.
- Tôi có! Kamita đáp. Tôi sống gần đây.
- Thế sao mày không về nhà mà đọc?

- Tôi thích đọc ở đây. Kamita nói.
Hai gã kia liếc qua nhìn nhau.
- Mang sách đây coi. Gã nhỏ hơn nói. Để tao đọc hộ mày.

- Tôi thích tự mình đọc, yên tĩnh. Kamita đáp. Vả lại tôi không thích anh

phát âm sai một từ nào cả.

- Thằng rách việc! Gã lớn nói. Mới nực cười làm sao.
- Mà mày tên gì? Đuôi ngựa hỏi.

- Tên tôi là Kamita. Gã đáp. Viết bằng chữ “thần” kami và “cánh đồng”

ta “cánh đồng của thần linh”. Nhưng nó không đọc là Kanda như anh
tưởng. Nó được phát âm là Kamita.”

- Tao sẽ nhớ đấy! Gã lớn hơn nói.
- Tốt! Ký ức có thể hữu ích. Kamita nói.

- Này, ra ngoài kia đi? Gã nhỏ hơn nói. Ra đó muốn nói gì cũng được.
- Được thôi. Kamita đáp. Nơi nào tùy anh. Nhưng trước khi đi, anh có thể

thanh toán chứ? Anh sẽ không muốn gây rắc rối cho quán đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.